Cả kinh thành này ai cũng biết Chu Cảnh
Mậu từ nhỏ đã không hòa hợp với nhị công tử của Hàng gia, hai người họ đối mặt,
không phải giành nhau nữ nhân thì cũng là giành nhau đồ đạc, trước giờ đều như
vậy, chưa có lấy một lần hoà hợp.
Điều này khiến Tông Lăng có chút hoài
nghi…
Chu Cảnh Mậu từng nhắc đến Hàng Canh
Viễn, nếu hắn ta nhớ không nhầm thì dáng dấp của Hàng Canh Viễn không có gì nổi
bật, vừa nhìn đã biết là tiểu nhân!
Còn tên tiểu tử trước mặt hắn ta bây
giờ…
Môi hồng răng trắng, trông cứ như là nữ
nhân vậy, xinh xắn đến mức khiến người ta muốn nhéo một cái!
Trong lúc hắn ta đang suy nghĩ lung
tung, cánh cửa kia đã bị đạp ra, Chu Cảnh Mậu bên trong vốn đang nằm trên
giường cũng phải bật dậy: “Ai?! Muốn chết có phải hay không!?”
“Ta là cha của ngươi đây!” Tiêu Tồn
Ngọc còn ồn ào hơn cả hắn ta: “Chu Cảnh Mậu, ra đây chuẩn bị chờ chết đi!”
“...” Mí mắt Chu Cảnh Mậu giật giật.
Giọng nói này… Rất quen thuộc.
Hắn ta vội vàng xuống giường, ngó đầu
ra bên ngoài xem đó là ai, giây phút nhìn thấy mặt, cơ thể hắn ta lập tức cứng
lại.
Không lẽ hắn ta đang nằm mơ sao? Nếu
không thì sao lại thấy tiểu bạch kiểm không có lương tâm Tiêu Tồn Ngọc này ở
đây chứ?!
Hắn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.