Lần tỷ thí này kéo dài một canh giờ,
thời gian vừa đến, liền có tiếng trống vang lên, trận kỳ huy động, mọi người
cưỡi ngựa trở về.
Phái thị vệ trưởng đi tìm con mồi.
Thị vệ trưởng phụ trách việc này nghe
theo mệnh lệnh của hoàng đế, trong mấy đội quân, các vương gia cũng đều cho
người của mình đi giám sát, cho nên kết quả tuyệt đối không thể làm giả.
Tiêu Tồn Ngọc sau khi trở về, bộ dáng
có vẻ mệt mỏi.
Cũng không hẳn mệt mỏi, mà là từ sau
khi vào kinh, đã lâu nàng không có nới lỏng gân cốt như vậy, nhất thời còn chưa
thích nghi.
Xoa bóp tay chân nhỏ của mình, nàng cảm
thấy sau này vẫn không thể quá buông lỏng, biểu hiện hôm nay của nàng kém xa so
với lúc trước tung hoành giang hồ.
Tiêu Tồn Ngọc vẻ mặt trầm ngâm, Thụy
vương cười tươi, cực kì hài lòng với bộ dáng ủ rũ này của nàng.
Hắn ta không phải nhằm vào Tiêu Tồn
Ngọc, mà là nhằm vào Thái tử.
"Hoàng huynh đừng trách Tiêu Thất
Lang, dù sao bản vương nhìn hắn cũng đã tận lực, vừa cướp được cờ, vừa bắn tên,
biểu hiện không tệ." Vẻ mặt Thụy vương hiện lên sự hoà nhã cùng quan tâm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.