Trước mặt người ngoài, Tiêu Cảnh Vân đối với Tiêu Tồn Ngọc rất nhẫn nại, nghe thấy điều này, hắn không cảm thấy nàng vô dụng, ngược lại còn rất đau lòng.
Nàng vốn dĩ đã rụt rè, còn chưa huấn luyện gì mà đã bị kích thích lớn như vậy, thân là đại ca, trong lòng đương nhiên không thoải mái.
"Kim Ngô Vệ không phải thứ có thể lợi dụng, ngươi tốt nhất nên cẩn thận khi nói chuyện với Vệ lang quân, nếu không đừng trách Tiêu gia ta nghi ngờ ý đồ Vệ phủ các ngươi, hôm nay thấy Vệ lang quân tuổi còn trẻ sợ là hành động vô ý, ngươi cùng đệ đệ ta nói xin lỗi, việc này chấm dứt tại đây." Chỉ với một câu nói, Tiêu Cảnh Vân đã làm rõ mọi chuyện.
Kim Ngô Vệ có nhiệm vụ tuần tra canh gác.
Trong triều, Kim Ngô Vệ tăng thêm một ít, Hoàng Thượng đau lòng cho các nhi tử, bên người mấy vương gia, ngoại trừ thân binh mình bồi dưỡng ra, sẽ cho Kim Ngô Vệ thắt lưng vàng, mặc dù không có nhiều tác dụng, nhưng nó biểu thị cho sự ân sủng.
Vệ gia tuy là huân tước, nhưng Kim Ngô Vệ này cũng không phải là người mà hắn ta có thể sai khiến được.
Vệ Phong toát mồ hôi lạnh: “Ta nói bậy…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT