Mọi người bất ngờ nhìn nhau, sau đó đều
quay sang nhìn Tiêu Cảnh Vân.
Mặt mày Tiêu Cảnh Vân trầm xuống, hắn
ta cũng không hỏi thêm, tránh việc khiến mọi người nghĩ rằng hắn ta đang bắt
nạt biểu muội.
“Đây là biểu muội của ta.” Tiêu Cảnh
Vân bất đắc dĩ giới thiệu nàng ta với mọi người, sau đó lại quay sang hỏi Đổng
Xảo Tâm: “Sao ngươi lại tới đây? Lỗ mãng, lại còn khóc cái gì?”
Đổng Xảo Tâm vội vàng dùng khăn tay
quệt nước mắt đi: “Không, muội không có khóc, biểu ca, huynh nhìn lầm rồi…”
“...” Khoé miệng co quắp của Tiêu Cảnh
Vân khẽ giật giật hai cái, thấy nàng ta hơi phiền: “Có gì thì cứ nói thẳng,
không cần phải che che giấu giấu như vậy!”
Hiểu rõ tính cách của Tiêu Cảnh Vân,
lại thấy vẻ mặt đáng sợ của hắn ta, Ân Hối Ninh mới vội vàng ngăn lại: “Có lẽ
là do muội ấy nhớ nhà thôi. Ngươi cũng đừng có hung dữ như vậy nữa Tiêu Cảnh
Vân.”
Tiêu Cảnh Vân chính là một cây đao, l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.