Bàn tay đang cầm ngân phiếu của Tiêu Tồn Ngọc bỗng dừng lại, còn tưởng rằng mình vừa nghe nhầm: “Tìm cái gì cơ?”
“Tìm, tìm nam nhân…” Lưu Nguyệt Liên vô cùng sợ hãi, nàng ta sợ những âm hồn khác sẽ vì cảm thấy nàng ta không sạch sẽ mà tức giận, vì vậy mới vội vàng giải thích: “Bởi vì ta không cam tâm, một đời trong sạch của ta, từ lúc bị gả vào Đào gia, bị bọn họ giội cho một gáo nước bẩn thì đã không còn nữa rồi. Chồng ta, hắnta rõ ràng biết là ta trong sạch, vậy mà lại làm bộ như không biết, còn hùa theo bọn người đó mà mắng chửi ta, khiến ta không dám ngẩng đầu nhìn ai nữa, khiến ta nhục nhã đến mức không ngóc đầu lên được!”
“Lúc ta sống thì không biết quý trọng, đợi đến lúc ta chết rồi mới biết mình làm sai, lại còn bảo rằng bản thân rất hối hận!”
“Dựa vào đâu chứ?!” Lưu Nguyệt Liên vô cùng kích động: “Cho rằng kiếp sau mình vẫn dễ dàng sống sót à! Hắn ta đứng trước linh cữu ta khóc lóc hai tiếng, nói vài câu tốt đẹp thì liền có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra sao?”
“Nếu hắn một mực khẳng định ta có gian phu, vậy ta đương nhiên phải tìm một người cho đúng ý hắn! Ta muốn cho hắn ta cả đời này không có mặt mũi gặp ai nữa!” Lưu Nguyệt Liên nghiến răng, nhìn qua có chút điên dại.
Tiêu Tồn Ngọc im lặng một hồi: “Con của ngươi thì sao?”
Nếu mọi chuyện đúng là như vậy, thì người không còn mặt mũi gặp ai không chỉ có mỗi nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play