Hàng Lệ Hành không muốn để bụng đến những lời của Tiêu Tồn Ngọc, nhưng nếu Tiêu Tồn Ngọc này quả thực xuất thân từ gia đình giàu có thì việc lấy được bức tranh cổ đã mất tích hàng trăm năm cũng không phải là không thể...
Nếu như lời nói của Tiêu Tồn Ngọc là sự thật, vậy tự mình giật lấy Khai Vân Đồ chẳng phải trở thành trò cười sao?
Nhưng Tiêu Tồn Ngọc chỉ để lại một câu duy nhất và không nói thêm gì nữa!
“Hàng mỗ biết Tiêu lang quân xuất thân phú quý, nhưng Thái Bình Tuế Triêu Đồ có thể xem là bảo vật vô giá, sao ngươi lại có được nó? Trừ phi nó là đồ giả…” Ánh mắt sáng quắc của Hàng Lệ Hành nhìn chằm chằm nàng.
Tiêu Tồn Ngọc chán ghét thoáng liếc mắt nhìn lên lầu: “Chỉ là một bức tranh, sao bổn thiếu gia lại dùng hàng giả được?”
Khuôn mặt của nàng tỏ vẻ như Hàng Lệ Hành vừa kể một chuyện hài hước nhất trên đời, khi trao đổi nửa lời với đối phương còn có chút khinh thường.
Bức tranh này…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play