“Em lớn rồi, không cần lúc nào cũng bám lấy anh, không thích hợp." Mạc Phàm kéo cánh tay của thiếu nữ chân dài ra, bước nhanh hai bước.

Thật sự Hạ Hiểu Y đã trưởng thành, cô bé này đối với một số tiếp xúc nhận thức hơi muộn, nhưng không có nghĩa là Mạc Phàm cũng đối với việc này phản ứng chậm chạp.

“Ha ha, hiện tại biết em đã lớn rồi sao?” Hạ Hiểu Y chân dài chạy đuổi theo:

“Nhưng mà, anh là anh rể của em, có gì không thích hợp?”

"Điều đó càng không thích hợp. Em sẽ bị giáo viên và các bạn học hiểu lầm.” Mạc Phàm tận đáy lòng coi Hạ Hiểu Y như một cô em gái, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới cùng cô chơi cái gì "anh rể cùng em vợ" các loại rách nát.

"Hiểu lầm thì kệ hiểu lầm. Sau này nếu có người đến làm phiền em, em liền nói anh là bạn trai em.” Hạ Hiểu Y chớp chớp lông mi, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia gian xảo.

“Con nhóc này...”

Mạc Phàm không có biện pháp với Hạ Hiểu Y, cũng lười tranh luận với vô bé không đứng đắn này về vấn đề này.

Bởi vì thời gian khai giảng của các chuyên ngành khác còn xa, chỉ có ngành Nguyên Lực đến báo danh trước nên trong khuôn viên trường rộng lớn như vậy cũng không có. nhiều người.

Sau khi đến nơi báo danh nhận xong vật phẩm tương ứng, Mạc Phàm lại đưa Hạ Hiểu Y đến cửa ký túc xá nữ sinh:

“Anh không thể vào, em tự mình lên đi.”

Hạ Hiểu Y bĩu môi, kéo cánh tay Mạc Phàm: "Không được, anh rể. Em làm sao có thể rinh nhiều đồ như vậy được chứ? Anh xem, các phụ huynh sinh viên khác đều đưa đến ký túc xá, còn giúp họ dọn giường, treo màn chống muỗi nữa.”

“Phụ huynh? Anh là phụ huynh của em sao?” Mạc Phàm bị lời nói của Hạ Tiểu Y làm cho sửng sốt.

Anh đã già đến vậy rồi à?

Ngay khi Mạc Phàm xuất thần, liền bị Hạ Hiểu Y trực tiếp kéo vào ký túc xá nữ!

Ký túc xá của Hạ Hiểu Y ở tầng sáu, Mạc Phàm xách hai cái túi lớn, còn kéo theo một cái vali, leo lên từng tầng một. Tuy nhiên, số cân nặng này thực sự chẳng là gì với anh.

Về phần Hạ Hiểu Y thì chỉ ở bên hô hào cổ vũ cho anh rể của mình suốt chặn đường. cạnh hô một đường cổ vũ cho tỷ phu của nàng.

Cuối cùng cũng đến phòng ký túc xá 606, Hạ Hiểu Y lấy chìa khóa vừa mới nhận được, vừa mở cửa vừa nói: "Chúng ta hẳn là người đầu tiên trong ký túc xá đến báo danh nhỉ?”

Sau đó, cánh cửa mở ra. Như mở ra một căn phòng của mùa xuân.

Ba cô gái mặc quần áo mát mẻ đang đứng trong phòng, một trong số họ vẫn đang dùng khăn lau mái tóc dài ướt sũng của mình.

Mũi Mạc Phàm lập tức tràn ngập hơi thở thanh xuân, trong mắt cũng tràn đầy màu sắc mát mẻ.

Anh chàng bất giác lùi lại hai bước.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Hiểu Y lập tức lộ ra nụ cười: "Chào các cậu, tớ là Hạ Hiểu Y.”

Cô bé này từ trước giờ rất cởi mởi.

"Chúng tôi đều đến từ lâu, chỉ còn chờ mình cậu đó.” Nữ sinh đang lau tóc kia đầu tiên là nhiệt tình chào hỏi Hạ Hiểu Y, sau đó nhìn Mạc Phàm nói:

“Hiểu Y, đây là bạn trai cậu sao? Đẹp trai quá.”

"Đúng vậy, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng thấy qua nam nhân đẹp như vậy." Một cô gái tóc ngắn khác nói.

"Các cậu..." Một cô gái mặc trang phục mùa hè thể thao. màu trằng hơi đỏ mặt, nói: "Các cậu đừng làm anh trai này xấu hổ.

“Anh gì ơi, ngại quá, tôi cũng đang độc thân. Nếu tiện anh có thể giới thiệu anh em trai gì của anh cho tôi không?” Nữ sinh cao gầy lau tóc nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play