Còn Dạ Huyền thì sao?

Ba năm nay, hắn vẫn làm công việc mà một ma quân ma giới phải làm, nhưng ai biết được đến đêm khuya hắn ôm bầu rượu ngồi uống một mình.

3 năm nay, hắn dốc toàn lực đi tìm cô, nhưng không hề có chút tin tức nào.

Chẳng lẽ Quỷ vương nói đúng, Hồi Quyết tướng quân nói cũng đúng, hắn và cô, không thích hợp sao?

Vu y dạo này luôn phải túc trực bên cạnh hắn. Ma quân bề ngoài thì là một vị quân chủ làm việc anh minh, nhưng bên trong bị rượu tàn phá hết rồi.

Cô nương ở Tây viện, 3 năm rồi! Nàng ta đã biến mất 3 năm rồi. Ma quân thương nhớ nàng ta 3 năm. Nàng ta có trái tim không vậy?

- ----------------------

Ở một nơi nào đó

Vũ Tiệp liền xách trong tay một đống thức ăn mang tới một ngôi nhà nhỏ.

“Tướng quân, hôm này trời đúng là nóng nực. Tiểu thư sao rồi?”

Hồi Quyết tướng quân giống như đã già đi 10 tuổi, thở ngắn than dài: “Vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại”

Từ sao hôm đó, đội quân một phần lại trở về canh giữ biên giới, phần còn lại tản ra các châu phủ ở khắp ma giới, làm nhiệm vụ trị an. Hắn liền cáo quan về kế thừa sản nghiệp gia đình, thỉnh thoảng lui tới giúp đỡ Hồi Quyết tướng quân cùng tiểu thư.

Tiểu thư đã hôn mê 3 năm, Hồi Quyết tướng quân nói rằng do ma lực bị thiếu hụt nghiêm trọng, vì vậy trong 3 năm nay ông đã kiên trì mỗi ngày truyền vào người cô một ít ma lực. Tuy có một chút hiệu quả, nhưng cô lại cứ nằm im như vậy.

Haiz, việc hắn có thể giúp đỡ chỉ có vật chất và nhân lực mà thôi.

“Tướng quân, tại hạ mong rằng người gạt bỏ hiềm khích với ma quân đại nhân, mời vu y tới chẩn bệnh cho tiểu thư”

Hồi Quyết liền thay đổi sắc mặt: “Hàm hồ!”

Một khi vu y đã biết Nhã Nhi ở đây, chắc chắn Dạ Huyền sẽ biết.

Ông không thể để nữ nhi của mình ở bên cạnh hắn thêm nữa.

Hắn quá đa nghi, ích kỉ và độc đoán. Nhã Nhi ở bên cạnh hắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Vũ Tiệp biết khúc mắc trong lòng ông: “Vậy chẳng lẽ ngài định để tiểu thư nằm mãi như vậy sao? Ngài cũng thấy đấy. Ma quân hắn đã thay đổi rất nhiều. Chỉ cần nhìn vào những gì hắn làm được trong 3 năm thì biết”

Thay vì đánh chiếm tu tiên giới, Dạ Huyền chú trọng về vấn đề trong nội bộ ma giới hơn. Dạ minh châu vẫn được coi là phương tiện mua bán, nhưng hiện giờ còn thêm bạc vàng cũng có thể thay thế dạ minh châu. Trai tráng tới tuổi sẽ đi tòng quân 2 năm, sau 2 năm nếu không có nguyện vọng ở lại doanh trại, có thể trở về gia đình. Người dân có thể buôn bán một số mặt hàng được cho phép ở ngoài địa phận ma giới….

Hiện giờ Dạ Huyền có thể coi là vị ma quân anh minh, có nhiều chính sách tích cực của ma giới, được mọi người tung hô ca ngợi.

“Khụ.. khụ...” Cổ họng khô khốc khiến Vi Nhã khó chịu.

Cô ngủ bao lâu rồi?

Phía bên cạnh liền truyền ra một giọng nói trong trẻo xa lạ: “Tiểu thư tỉnh rồi, lão gia, tiểu thư tỉnh rồi”

Phía bên ngoài lập tức có tiếng bước chân truyền đến.

“Nhã Nhi, con tỉnh rồi! Con làm cha sợ quá”

Vi Nhã khó khăn mở miệng: “...” liền phát hiện cổ họng không thể phát ra âm thanh gì.

Sao thế này?

Vũ Tiệp nhanh chóng đi mời đại phu, đại phu bắt mạch liền lắc đầu. Hai, ba đại phu liên tiếp tới nhưng cũng không có hy vọng gì.

Bọn họ đều nói mạch của Vi Nhã rất yếu, tỉnh lại được đã là kỳ tích.

Hồi Quyết tướng quân đau lòng cầm tay con gái: “Không sao hết, con còn có cha. Cha sẽ giúp còn trở lại bình thường”

Vũ Tiệp và Hồi Quyết tướng quân an ủi cô một hồi, liền ra ngoài để Vi Nhã nghỉ ngơi.

[Chúc mừng ký chủ nha, độ hảo cảm của đối tượng đã đầy] Hệ thống hiện ra thông báo.

- ------------------------------------------

“Tham kiến ma quân đại nhân, thần có một chút tin tức của tiểu thư rồi” Vu y nhanh chóng tiến vào.

Dạ Huyền đang cầm bầu rượu, ngửa cổ uống cạn. Nghe thấy lời vu y nói, đôi mắt hắn liền trở nên có thần.

“Ở đâu?”

“Ở một sơn trang nhỏ ở nhân giới.” Vu y không dám chậm trễ. Hắn nghe được có một người hôn mê suốt 3 năm vừa tỉnh lại liền hiếu kỳ, hỏi qua hỏi lại mới biết được đó chính là tiểu thư. Trước khi bẩm báo hắn cũng đã xác nhận qua. Ở đó được thiết lập kết giới, nếu không phải được cho phép thì sẽ không thể thấy được ngôi nhà nhỏ ở đó. Mà bản lĩnh của Hồi Quyết tướng quân, không ai nghi ngờ.

“Đi thôi!” Dạ Huyền liền thu bầu rượu lại. Khi đứng dậy hắn có hơi loạng choạng một chút.

Quả nhiên nỗ lực của hắn trong 3 năm qua là xứng đáng. Hắn đã thiết lập một ma giới được quản lý theo kiểu mạng nhện. Từ ma cung cho đến từng khu vực, theo từng lĩnh vực… Tất cả mọi tin tức hắn đều có thể nắm bắt.

Vu y định nói gì đó nhưng cuối cùng lại ngậm miệng.

Thôi thì để tới đó tính tiếp.

Vu y liền dẫn đường cho Dạ Huyền tới nơi Vi Nhã ở. Quả nhiên ở đó không thấy một cái gì hết. Hai người liền đợi, cho tới khi thấy Vũ Tiệp xách đồ đi qua rồi biến mất.

Quả nhiên có kết giới ở đây.

Dạ Huyền liền niệm chú. Mồ hôi hắn chảy ròng ròng, có thể thấy để phá được kết giới của Hồi Quyết tướng quân quả thực khó khăn. Kết giới hơi dao động. Ngôi nhà nhỏ ở bên trong lúc ẩn lúc hiện. Sau đó lại không thấy gì nữa.

Có lẽ Hồi Quyết tướng quân đã phát hiện.

“Trở về ma cung, điều hết thị vệ tới đây” Hắn không tin một mình Hồi Quyết tướng quân có thể chống lại cả đội thị vệ.

Sau nửa ngày, một đội quân được điều tới. Bọn họ cùng Dạ Huyền cố gắng phá kết giới. Cuối cùng kết giới cũng biến mất, một căn nhà gỗ hiện ra.

Dạ Huyền cùng vu y nhanh chóng chạy vào.

So với ma cung xa hoa, thì ngôi nhà gỗ này vô cùng nhỏ. Hồi Quyết tướng quân cùng Vũ Tiệp đứng chặn ở ngoài.

“Ngươi tới đây làm gì?”

“Ngăn cản ông ta” Lính thị vệ không giống quân lính doanh trại, bọn họ chỉ nghe lệnh ma quân mà thôi. Ba năm truyền ma lực cho Vi Nhã khiến Hồi Quyết tướng quân yếu đi rất nhiều.

Bây giờ ông không phải là đối thủ của Dạ Huyền.

Dạ Huyền nhanh chóng đi vào tìm một lượt liền thấy được bóng dáng hắn nhung nhớ đang nằm yên giấc trên giường.

“Nhã Nhi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play