Dạ Huyền cứng họng, hai tay níu chặt vạt áo

Bỗng nhiên hắn hướng tầm mắt ra cửa: “Ai?”

Sảnh Sảnh đang đứng ở ngoài cửa bỗng dưng bị kéo lại, cổ nàng ta đang bị bóp chặt.

“Tha cho… nô tì”

Hồi Quyết liền nắm lấy cánh tay Dạ Huyền, lắc đầu. Dạ Huyền buông cổ Sảnh Sảnh ra.

“Nói, tại sao nàng ta tự dựng lại bị như vậy?”

Sảnh Sảnh bị uy áp của Dạ Huyền dọa sợ, lắp ba lắp bắp: “Bẩm đại nhân, cô nương sau khi dùng bữa trưa liền sai nô tì đi lấy nước tắm, nô tì đã đi lấy, nhưng tổng quản chỉ cho nô tì nô tì nước lạnh. Cô nương thấy nhưng chỉ bảo nô tì đi ra ngoài, nô tì liền đi làm chút việc vặt, tới lúc quay lại đã như vậy rồi”

“Nước lạnh?” Hội Quyết nhíu mày, nữ nhi bảo bối của ông lại phải tắm nước lạnh, đúng là đạp lên mặt mũi của ông.

“Đúng vậy, ngoài ra cơm trưa nguội ngắt, chỉ có ít rau ăn kèm”

Hồi Quyết liền bốc hỏa trong người: “Ma quân đại nhân, chuyện này là như thế nào?”

Dạ Huyền cũng không ngờ được lại có người dưới mí mắt hắn làm chuyện này, cũng không ngờ được nha đầu này lại dám lấy mạng mình ra đùa giỡn, trong lòng hắn bỗng trở nên tức giận.

“Gọi tổng quản tới đây”

Sảnh Sảnh như được ân xá xách váy chạy đi gọi tổng quản.

Hồi Quyết kiếm một cái ghế ngồi xuống, ông muốn xem ma quân định giải quyết chuyện này thế nào.

“Tham kiếm ma quân đại nhân, tướng quân”

“Ma cung chúng ta thiếu thốn tới vậy sao?”

“Đại nhân? Thần không hiểu ý của ngài”

“Ngươi cho nàng ta ăn cơm nguội?”

“Thưa đại nhân, oan cho thần quá. Cơm trưa lúc thần đưa cho Sảnh Sảnh vẫn còn nóng hổi”

“Vậy còn nước lạnh?”

“Lúc Sảnh Sảnh tới lấy nước, nước vẫn còn nóng mà, mong đại nhân minh giám”

Hồi Quyết liền đứng dậy: “Thôi được rồi, bổn tướng sẽ đưa nữ nhi đi, đa tạ ma quân đã giúp bổn tướng tìm lại nữ nhi bị thất lạc, còn chuyện ngài nói, bổn tướng đương nhiên sẽ giữ lời”

“Chuyện này bổn quân sẽ điều tra kỹ, sẽ cho tướng quân một câu trả lời”

Vị tổng quản đang quỳ dưới đất mặt lúc xanh lúc trắng.

Cái gì? Nữ nhi của tướng quân Hồi Quyết?

Tướng quân Hồi Quyết nổi tiếng với những trận đánh bảo vệ ma giới, rất được lòng quân, ngay cả ma quân cũng phải nể 3 phần. Vậy mà hồ ly tinh này lại là nữ nhi của Hồi Quyết tướng quân? Thân thể bà ta bất giác run rẩy.

Sảnh Sảnh cũng bị dọa sợ.

“Ưm…” Vi Nhã cảm thấy thân thể không thoải mái, liền lật người nghiêng sang bên, một lúc sau liền hơi mở mắt.

Hồi Quyết liền đi tới: “Con gái, con thấy sao rồi, còn khó chịu không?”

Vi Nhã nhìn thấy ông liền hơi rụt lại. Hồi Quyết nhận ra mình hơi nôn nóng, chỉ ngồi bên giường: “Ta là cha con”

“Cha?”

“Đúng vậy”

“Ta không có cha mẹ”

Hòi Quyết cảm thấy lòng nặng nề: “Xin lỗi, là ta không bảo vệ tốt cho 2 mẹ con, khiến con chịu khổ rồi.”

Tỉnh dậy liền có thêm một người cha, thật vi diệu.

[Nhiệm vụ phụ đã hoàn thành]

Dạ Huyền tiến đến hỏi: “Chuyện ngươi ngâm nước lạnh là thế nào?”

Vi Nhã nhìn thấy điểm tức giận trong mắt hắn: “Ta muốn đi tắm”

“Biết nước lạnh như vậy mà còn vào ngâm người, đầu ngươi có bị làm sao không?” Hắn liền lớn tiếng

“Ma quân, con bé đang ốm” Hồi Quyết nhắc nhở.

“Ngươi lo cho ta sao?” Vi Nhã nở nụ cười tái nhợt.

Quanh đi quẩn lại vẫn là chuyện này.

“Hai ngươi không chăm sóc tốt cho đại tiểu thư của Hồi Quyết tướng quân, phạt mỗi người 50 đại bản, cắt nửa năm bổng lộc, đi lĩnh phạt đi”

Mọi người sau này biết được sự việc, bất giác kinh ngạc.

Nữ nhân đó thực sự tâm cơ, bây giờ lại có Hồi Quyết tướng quân ở đằng sau chống lưng, không dễ chọc.

“Đi thôi, cha đưa con về nhà”

“Hồi Quyết tướng quân, bổn quân chỉ nói sẽ đưa khanh đi gặp nữ nhi, không hề nói rằng sẽ để khanh đưa nàng đi”

Hồi Quyết ngỡ như mình nghe lầm: “Ma quân, ngài…”

“Tướng quân nghĩ xem, bây giờ khanh đưa nữ nhi đi, thì nàng sẽ ở đâu? Quân doanh sao? Hay là tướng quân phủ?”

“Đương nhiên bổn tướng sẽ đưa nó về tướng quân phủ rồi”

“Nhưng nàng ấy vẫn còn chưa hồi phục, phủ tướng quân xa như vậy…” Dạ Huyền lắc đầu thở dài.

Hồi Quyết tướng quân suy nghĩ một lúc, liền nói: “Ma quân nói phải, là bổn tướng quá nôn nóng rồi!”

Hồi Quyết tướng quân liền nhìn sang Vi Nhã: “Chờ con hồi phục, cha sẽ tới đón con về, Hắc Khuyển sẽ bảo vệ cho con”

Vi Nhã có vẻ như đã hiểu ra. Có lẽ trước đây Hắc Khuyển từng được dạy dỗ bởi người cha này của cô.

Vi Nhã nhu thuận đáp lại: “Con chờ cha tới đón”

Dạ Huyền liền tiễn Hồi Quyết đi, bước chân của ông vô cùng nặng nề, khác hẳn với vẻ nhanh nhẹn lúc mới bước vào.

Tại sao chứ?

Vi Nhã cũng không hiểu.

Trong cốt truyện không hề nhắc tới nhân vật này, nhưng có vẻ cha nguyên chủ là một đại nhân vật của ma giới.

Dạ Huyền tiễn Hồi Quyết xong liền quay vào trong: “Ngươi đúng là nông nổi, tại sao lại tự hại mình như vậy?”

“Để ngươi thương xót ta, từ đó sẽ nảy sinh tình cảm với ta”

“Là Tử Quân bày ra kế này?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play