Buổi chiều, Tống Nguyên gọi điện cho cô: “Em xong việc chưa, anh qua đón em đi ăn”
“Em sắp xong rồi đây”
Cô dập máy, nhanh chóng hoàn thành xong công việc rồi ra ngoài. Tống Nguyên đã đợi sẵn ở ngoài.
Hai người đi ăn cơm rồi đến rạp phim. Cô đang cùng Tống Nguyên đi mua bắp rang và nước ngọt, bỗng có âm thanh truyền đằng sau: “Trùng hợp quá, Trần tổng đây cũng đi xem phim à?”
Cô quay lại nhìn, là nam chủ, sao hắn ta lại ở đây?
“Hoàng tổng, tôi không ngờ lại gặp được anh ở đây đấy”
“Công ty tôi mới ra một bộ phim, hôm nay là suất chiếu đầu tiên, tôi đến xem thử”
Đến nghiệm thu thành quả à? Thật không nghĩ tới, bởi nếu hắn thực sự để tâm đến công ty như vậy thì đã không để nữ chủ vào diễn ‘Hậu cung Nam Khởi’ rồi phá be bét hết cả nguyên tác.
“Trần tổng không định giới thiệu người bên cạnh đây ư?”
Cô chưa kịp nói gì, Tống Nguyên đã cướp lời trước: “Tống Nguyên, bạn trai của cô ấy”
“Hóa ra là vậy. Thật không ngờ đóa hoa hồng kiều diễm như Trần tổng đây lại đã có chủ rồi.” Hắn ôm ngực, trên mặt hiện nét khổ sở.
Diễn cũng giống thật đấy!
“Nhưng tôi không bỏ cuộc đâu, từ khi gặp Trần tổng tôi đã rất thưởng thức cô, anh bạn này dù sao cũng chỉ là bạn trai thôi, tôi vẫn còn cơ hội.
Chúng ta cạnh tranh công bằng, được chứ?” Hắn nói, trên mặt hiện ra một nụ cười cợt nhả.
Vi Nhã muốn phun tào, nam chủ, liêm sỉ đâu hết rồi, anh vứt nữ chủ đi đằng nào?
Tống Nguyên đứng yên như tượng, một lúc sau nhếch mép cười lạnh: “Anh muốn cạnh tranh với tôi, dựa vào cái gì?”
Hoàng Minh Thành điếc không sợ súng: “Tôi là ông hoàng trong giới giải trí, chắc anh cũng biết giải, trí, Hoàng, Thành, có đúng không?”
Hắn ta cố tình nhấn mạnh giải trí Hoàng Thành, không ngờ Tống Nguyên nói: “Giải trí Hoàng Thành sao? Tôi không biết”
Ngừng một lúc, Tống Nguyên nói tiếp: “Nhưng chắc anh biết đến bệnh viện Khởi Tống đúng không?”
Bệnh viện Khởi Tống là bệnh viện tư nhân hàng đầu cả nước, do viện trưởng Tống Nhân đứng đầu, có đội ngũ y bác sĩ tài giỏi và chuyên nghiệp nhất, hệ thống thiết bị tối tân, phương pháp chữa bệnh tiên tiến hàng đầu. Hầu hết các nhân vật lớn trong giới chính trị và kinh tế đều đã từng khám chữa ở đây. Có thể nói bệnh viện Khởi Tống chính là bá vương ngành y học, không những thế lại được sự hậu thuẫn của những chính trị gia cùng giới kinh doanh.
Hoàng Minh Thành đương nhiên biết bệnh viện Khởi Tống, hắn suy nghĩ một hồi, Tống Nguyên, viện trưởng Tống Nhân: “Anh và viện trưởng Tống có quan hệ?”
Tống Nguyên không mặn không nhạt đáp: “Tôi là con trai ông ấy”
Hoàng Minh Thành cười: “Thật không ngờ ở nơi đây lại có thể gặp được con trai của viện trưởng Tống, nhưng mà, dù ba anh quyền hành lớn như thế nào, thì đó cũng là của ba anh, không phải của anh. Tuy bệnh viện Khởi Tống vô cùng nổi tiếng, nhưng cũng chỉ là trong giới y học mà thôi. Anh hiểu ý tôi chứ?”
Viện trưởng Tống cũng như chủ tịch Trần, tuy có quyền hành, có thể gọi mưa gọi gió nhưng cũng chỉ là trong giới y học, trong giới giải trí không thể đả động những người đứng trên đỉnh danh vọng như Hoàng Minh Thành.
Trong cốt truyện, bối cảnh chỉ xoay quanh giới giải trí, nên nam chủ chính là bá vương, nhưng thực tế, chỉ nam chủ chỉ có thể thâu tóm giới giải trí mà thôi. Thiết lập thế giới này chính là như vậy. Vi Nhã trong 2 năm qua đã nhìn thấu được điều đó.
Hoàng Minh Thành nhìn đồng hồ rồi nói: “Thật tiếc khi không thể nói chuyện cùng hai người lâu hơn, phim của công ty tôi sắp chiếu rồi. Hẹn gặp lại, mỹ nhân hoa hồng” Nói xong, hắn còn làm nụ hôn gió.
Tởm chết cô!
Nam chủ không đi tìm nữ chủ ân ái, ở đây thả bả với cô làm gì? Lại còn trước mặt người yêu cô nữa. Cô bất giác nhìn sang Tống Nguyên. Gương mặt hắn vẫn lạnh băng như vậy, hắn giấu kỹ quá, cô không biết hắn đang suy nghĩ gì.
“Tống Nguyên, em nhớ là ở các bệnh viện khác thường thay viện trưởng vào các kỳ, sao bác Tống làm viện trưởng ở Khởi Tống lâu thế?”
“Ba anh được đề bạt làm viện trưởng 10 năm trước, thực ra khi ba ngồi lên ghế viện trưởng, đã ngầm thu mua cổ phần bệnh viện, thêm nữa có nhiều người làm trong chính phủ cũng như trong giới kinh doanh được ba chữa trị, phần lớn là ca khó, cho nên phía trên giữ ba ở lại làm viện trưởng, một phần là vì cổ phần trong tay ông, thêm nữa là do mạng lưới quan hệ của ông”.
Không ngờ ba chồng tương lai nhìn hiền lành như vậy mà cũng mưu sâu kế hiểm ra phết. Thảo nào lại chơi được với ba cô.
“Vậy sau này ông ấy già đi thì làm thế nào?”
“Ba nói để anh lên tiếp quản vị trí viện trưởng”
Thế cũng được hả? Ba anh làm vậy thì lãnh đạo trong bệnh viện biết làm sao chứ?
Nói xong vấn đề bệnh viện, hai người vào rạp.
Phim Tống Nguyên mua là một bộ phim viễn tưởng. Đó là vào một thế kỷ rất xa, khi Trái Đất đã bị con người vắt kiệt, đang dần trở nên héo mòn. Một nhóm đang tìm cách đến một hành tinh khác tương tự như Trái Đất. Một nhóm thì ở lại tìm cách hồi sinh Trái Đất. Hai nhóm thế lực đối đầu nhau. Nhóm đi tìm hành tinh khác thì xây dựng nhà máy, xây dựng tàu bay, xây dựng phòng nghiên cứu. Nhóm ở lại cứu Trái Đất thì phản đối chuyện chặt cây bừa bãi, xây dựng bừa bãi như vậy. Cuối cùng những người đi tìm hành tinh khác đàn áp được người cứu Trái Đất. Họ tạo ra được một con tàu vũ trụ vượt hàng ngàn năm ánh sáng, đủ cơ sở vượt qua vũ trụ, tới miền đất hứa. Nhóm còn lại cùng nhau trồng trọt chăn nuôi, cố bảo nhau chịu qua gian khổ, những thứ có thể gây hại cho môi trường, sử dụng càng ít càng tốt, gần như trở về thời kỳ tự cung tự cấp. Nhóm đi tìm hành tinh khác khi đến nơi, thì bị người ở hành tinh đó phát hiện và dùng vũ lực, họ chỉ có một nhóm người, vũ khí trang bị không bằng người bên hành tinh đó, cuối cùng bị đánh đuổi đi, cố thủ ở ngoài không gian đến khi cạn sạch nhiên liệu.
Nhóm còn lại sau vài trăm năm, người trước nối tiếp người sau, giáo dục con cháu phải trồng trọt chăn nuôi, bảo vệ môi trường, cứu sống Trái Đất, cuối cùng Trái Đất cũng hồi sinh trở lại, tuy không thể như trước kia nhưng cũng khá hơn.
Hai người chăm chú theo dõi phim, tuy đã xác định quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng khi đi xem phim vẫn như vậy, không nói một lời, chăm chú xem từ đầu đến cuối, người khác nhìn vào tưởng họ là người lạ.
“Bộ phim này hay thật đấy, có thể đưa trẻ con đi xem để học phải bảo vệ Trái Đất”
“Ừm. Kịch bản không tệ. Tuy có nhiều điểm không thực tế nhưng cũng tạm được”
Bảo bối à! Đây là phim viễn tưởng! Phim viễn tưởng! Tất nhiên là không thực tế rồi. Anh quan tâm cái đó làm gì?