Hắn run rẩy nhìn lại chiếc la bàn,
phát hiện kim chỉ nam màu đỏ đang chỉ thẳng về phía trước… Không hề động đậy…
Cuối cùng hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Con ma đã không còn ở gần đây nữa…
Rốt cuộc… Có lẽ đó chỉ là ảo giác! Hắn đang tự mình dọa mình!
Có điều ngay khi hắn đậy nắp la bàn
và chuẩn bị cất đi! Trái tim vừa mới hạ xuống của hắn lại lần nữa treo lên.
Bởi vì hắn đã phát hiện... Hắn đã
phát hiện...
Ngón tay của thanh niên trọc đầu này
bắt đầu run rẩy, hắn vừa cầu nguyện trong lòng rằng mình đã nhìn nhầm… Vừa run
rẩy mở lại nắp la bàn.
Kim chỉ nam màu đỏ bên trong vẫn
không hề động! Dù hắn quay la bàn hay lật nó lên, kim chỉ nam màu đỏ vẫn chỉ
thẳng về một hướng... Lần này hắn đã nhìn rõ mồng một… Tại sao lại như vậy?!
Bởi vì con ma vẫn đang ở ngoài cửa
phòng mà hắn đang trốn!
Thanh niên trọc đầu run rẩy ngẩng
đầu lên… Lúc này, hắn mới phát hiện máu của mình đã nhỏ giọt từ ngoài cửa phòng
vào trong! Liệu hắn đã bị phát hiện chưa?
[Lạch cạch.] Tiếng tay nắm cửa bị
quay vang lên… Tại thời điểm này, hắn cảm thấy rất may mắn vì đã khóa cửa.
[Lạch cạch….]
Nhưng… Sự may mắn này chỉ kéo dài
không đầy một phút! Giây phút tiếp theo, hắn nghe thấy tiếng "răng
rắc" của kim loại va chạm.
[Chìa khóa! Ôi trời ạ! Con ma bên
ngoài thực sự có chìa khóa!]
Nghe thấy tiếng chìa khóa được cắm
vào ổ khóa, sắc mặt của thanh niên trọc đầu trở nên trắng bệch.
"Aaaaaaaaaaaaa!" Hắn không
thể kiểm soát bản thân nữa phát ra tiếng hét vang vọng khắp biệt thự
Kèm
theo tiếng kêu sợ hãi đó, những người chơi đang trốn trong các phòng khác cũng
đều bị hù dọa không nhỏ, một người một khuôn mặt tái mét chui vào dưới giường,
dưới bàn.
Những
người nhát gan đã không thể nhịn được mà khóc lên.
“Uraaaa!
Tôi muốn về nhà! Tôi muốn về nhà…”
“Tôi
đã sai! Nếu biết trước thì thà tôi chọn màu xám… Hối hận chết mất…”
“Tôi
không… Không muốn chết!”
Chỉ
có Gia ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.