Chàng trai đó vẫn mặc bộ đồng phục
học sinh xanh trắng tinh tế của Viêm quốc.
Đồng phục cổ điển này trông có phần
sờn cũ khi mặc trên người bình thường nhưng khi mặc trên cậu nó lại lộng lẫy
như trang phục thời trang hàng hiệu, thậm chí cổ áo sơ mi trắng bên trong cũng
cực kỳ thanh lịch.
Đúng là đẹp 360 độ không góc chết
"Tiểu phong tử?"
Giang Tứ không có phản ứng, dường
như không nhận ra hay nghe thấy tiếng anh.
Giám sát từ xa? Có lẽ đó chính là kỹ
năng ẩn mà con rối nhỏ đã đề cập.
Lục Vọng không thích xem lén người
khác. Anh nhắm mắt lại, chuẩn bị tắt chức năng này, nhưng vừa kịp nghe thấy một
người chơi đang thảo luận về Giang Tứ.
"Trời ơi, không thể tin nổi,
mục tiêu phụ màu đỏ! Ai đã gây ra điềm xấu này? Chúng ta hỏng rồi! Hé, kia...
Giang Tứ sao? Thật sự là anh ấy!"
"Giang Tứ? Anh chàng đã lên ba
bảng xếp hạng chỉ trong ngày đầu tiên ư? Trời ơi, Hướng Văn Cường, cậu có quen
cậu ấy không?"
"Có lẽ chỉ là trùng tên thôi…
Cậu ấy làm sao có khả năng như vậy! Vương Vũ Siêu… Tôi nói cho cậu biết, cậu ấy
là con trai của dì tôi!”
“Mọi người đều khen ngợi Giang Tứ vì
biết lễ, học giỏi và có tiềm năng vào đại học Thanh Hoa nhưng thực tế, cậu ấy
chỉ là một kẻ nhát gan! Hồi nhỏ, cậu ấy bị tôi đánh gục mà không dám phản
kháng!”
“Sở Hồng, cậu còn nhớ không?"
"Tôi nhớ rồi" Sở Hồng gật
đầu, "Tết năm kia, tôi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.