“Giang, Giang Hoằng Trừng...”

Lâm Ngộ Giang đẩy lão Tứ ra, cả người có chút mềm nhũn nhào vào trong lòng Giang Hoằng Trừng.

Giang Hoằng Trừng ôm lấy cậu, mỉm cười ôm chặt người vào lòng: “Lâu rồi không gặp.”

Lâm Ngộ Giang cố gắng ngẩng đầu, vươn tay run rẩy, không ngừng vuốt ve mặt Giang Hoằng Trừng và ngũ quan của Giang Hoằng Trừng, mãi cho đến khi xác nhận là thật, sau đó mới không kìm nén được cảm xúc từ lồng ngực tràn đến mũi và hốc mắt, gào khóc lên: “Anh ơi, em nhớ anh lắm, hu hu hu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play