Sau khi dán xong câu đối mùa xuân, Lâm Ngộ Giang vào nhà, vào phòng bếp rửa tay, trong đầu vẫn trống rỗng. Chỉ cần nghĩ đến Giang Hoằng Trừng nghe được những người vừa rồi thì cậu lại có chút sợ hãi không có lý do.

“Cái đó, cái đó, bạn tôi nói bậy thôi... tôi, tôi chỉ tò mò cho nên mới hỏi thôi, nhưng bạn tôi lại nói như vậy, anh cũng biết tôi là một người ngoan ngoãn dễ bị lừa gạt, chứ không phải tôi không đứng đắn.”

Anh, anh không được nghĩ là tôi đa nghi! Tôi thực sự không bị cong! Tôi thực sự chỉ coi anh như một người anh em, không có bất kỳ suy nghĩ nào về hậu môn của anh! Đừng sợ tôi! Hơn nữa tôi có muốn hậu mộ của anh cũng không được, làm sao có thể có tâm tư với anh được!

Không giải thích được sợ sẽ bị hiểu lầm, giải thích lại cảm giác như giấu đầu lòi đuôi, Lâm Ngộ Giang thực sự muốn khóc.

Không biết Giang Hoằng Trừng hiện tại trong lòng suy nghĩ như thế nào. Chỉ suy đoán một chút Lâm Ngộ Giang cũng muốn chôn mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play