Chương 207
Hôm nay là ngày đầu tiên anh đi làm, vì để sớm hủy hôn, nhưng không thể lại bị cô gái kia nắm được điểm yếu.
Biết rõ sự lợi hại của cô Triệu, Tần Khải cũng cẩn thận hơn nhiều.
Chẳng mấy chốc đã đến công ty, Tần Khải đi thẳng đến phòng làm việc của Triệu Băng Linh.
Không ngờ, anh vừa ra khỏi thang máy thì từ phía xa đã nghe thấy, giống như tiếng tranh cãi dữ dội truyền ra từ bên trong.
“Có trò hay à?”
Tần Khải nheo mắt, cẩn thận nghiêng đầu qua.
“Nhân viên công ty bắt buộc phải tuân theo sắp xếp của cấp trên, chuyện đi cửa sau thế này, anh nghĩ cũng đừng có nghĩ đến, không qua ải tôi được đâu!”
“Chuyện ông nội sắp xếp, sao lại thành ra đi cửa sau. Công ty cũng là của nhà chúng ta, ưu tiên người nhà mình chút thì có gì? Lại nói, tôi cũng là anh họ của cô không phải sao?”
“Không được là không được! Tôi nói rồi, công ty không có quy tắc này, tôi không thể tạo ra tiền lệ như vậy!”
Giọng cô gái trước đó rõ ràng rất tức giận, chính là Triệu Băng Linh.
Còn giọng còn lại, giống như của đàn ông, nghe có vẻ rất trẻ.
Nghe thấy lời này, có vẻ như quan hệ gia đình đụng phải nữ cường nhân rồi?
Chậc chậc, vậy thì có trò hay xem rồi.
Nghĩ đến đây, Tần Khải khẽ nhếch miệng cười, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng làm việc!
“Ai dô, mới sáng sớm đã ồn ào vậy rồi, đang nói gì vậy?”
Tần Khải giả vờ không biết gì, đứng trước cửa, mỉm cười nhìn tình hình bên trong.
Triệu Băng Linh vốn tâm trạng không tốt, vừa thấy gương mặt Tần Khải, lập tức trở nên tức giận hơn.
“Không liên quan đến anh, anh tránh qua một bên trước đi”.
“Được thôi”.
Tần Khải khẽ cười, không vội không hoảng, đứng chung chỗ với người trẻ tuổi đang cãi nhau quyết liệt với Triệu Băng Linh.
Nhân cơ hội liếc nhìn mặt, Tần Khải lập tức cảm thấy người này khá quen mắt.
Nghĩ kỹ lại thì anh mới có chút ấn tượng.
Người trẻ tuổi này hình như từng xuất hiện một lần ở bữa tiệc tại nhà họ Triệu.
Hình như là… Con trai của Triệu Hoành Quang, lúc đó thái độ của anh ta đối với Tần Khải cũng rất khó chịu.
Tần Khải mất chút thời gian mới nhận ra người này.
Nhưng Triệu Tiểu Mao chỉ liếc mắt đã nhận ra Tần Khải.
“Chuyện nhà chúng tôi, không cần người ngoài như anh nhúng tay nhúng chân vào! Nhà họ Triệu không chấp nhận anh làm rể đâu, cút sang một bên đi!”. Tâm trạng Triệu Tiểu Mao không tốt, vốn đã thấy Tần Khải không thuận mắt, lúc này đụng mặt Tần Khải, anh ta lập tức mắng một trận.
Còn Triệu Băng Linh cũng không có ý giúp gì Tần Khải, xụ mặt ngồi ở bàn làm việc.
“Triệu Tiểu Mao, muốn làm ồn thì hai người ra ngoài mà ồn ào, ở đây là công ty, không phải nhà anh!”
Triệu Tiểu Mao đen mặt, nhìn thẳng mặt nói: “Còn cãi rắm gì, cô nói đi cô có sắp xếp hay không, nói một câu đi!”