“Cậu chủ Lôi, gần được rồi, thêm hai lượt nữa cô ta sẽ gục thôi”, Hầu Tử nhỏ giọng nói với cậu chủ Lôi.

“Làm tốt lắm, sau này các cậu sẽ là anh em của tôi, có gì cần thì cứ gọi một tiếng”.

“Cậu chủ Lôi khách sáo rồi!”.

Mấy người họ vô cùng vui vẻ, có thể làm anh em với một đứa con nhà giàu, sau này không cần lo chuyện ăn uống nữa.

“Cậu chủ Lôi, thế còn anh rể của cô ta thì sao?”, Khương Vượng cẩn thận hỏi.

“Ha, một kẻ vô dụng, cậu nghĩ tôi sẽ để tâm sao? Cứ đuổi đi là không sao rồi”, cậu chủ Lôi liếc nhìn Lâm Chính, vẻ mặt khinh thường.

Ngược lại, Khương Vượng ở cạnh nghiêm túc quan sát Lâm Chính đang nhàn nhã uống rượu ở bên đó, nhíu mày: “Anh Lôi, tôi luôn cảm thấy mình từng gặp anh rể cô ta ở đâu đó”.

“Cậu từng tới nhà họ Tô sao?”.

“Chưa từng”.

“Vậy sao cậu gặp được?”.

“Tôi chỉ cảm thấy rất quen, nhất là cằm của anh ta… chỉ là không nhớ ra đã gặp ở đâu…”.

“Tôi thấy cậu uống say rồi…”.

“Chắc là vậy…”.

Mấy người lẩm bẩm.

Đúng lúc này, cửa lớn đột nhiên bị đẩy ra, sau đó hai bóng người loạng choạng chạy vào.

“Cứu mạng… Cứu mạng…”.

Tiếng la kinh hoảng vang vọng khắp phòng.

Cậu chủ Lôi và những người khác đứng bật dậy.

Lâm Chính cũng kinh ngạc, nhìn qua đó.

Lâm Tử Ngữ dìu Tô Tiểu Khuynh chạy vào.

Hai cô gái lảo đảo, vô cùng chật vật.

Gương mặt trắng nõn của Tô Tiểu Khuynh còn có dấu tay, hai mắt cô ấy ngấn nước, vô cùng ấm ức, bộ dạng vô cùng sợ hãi.

Lâm Tử Ngữ cũng không tốt hơn, tóc tai rối bời, khóe miệng chảy máu, giống như bị ai đánh.

“Chuyện gì vậy?”.

Quý Hào bùng nổ.

Cậu ta luôn rất thích Lâm Tử Ngữ, sao có thể chịu nổi khi nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta.

“Ai bắt nạt các cậu?”.

“Tiểu Khuynh, chuyện gì vậy?”.

Mấy người họ đều tiến tới.

Lúc này, ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân dày đặc và dồn dập.

Cuối cùng, mấy người mặc áo màu đen đi vào.

“Các người làm gì vậy?”.

Cậu chủ Lôi tiến lên, đứng trước mọi người, quát hỏi.

“Hai con bé này đi cùng bọn mày sao?”, tên hói cao to đi đầu hỏi cậu chủ Lôi.

“Đi cùng với bọn tôi đấy thì sao? Tôi nói cho anh biết, đây là Karaoke Đế Cung, bố tôi quen với quản lý ở đây, tốt nhất các người đừng làm bậy, nếu không một cú điện thoại của tôi sẽ tiễn tất cả các anh xuống sông cho cá ăn!”, cậu chủ Lôi tức giận quát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play