“Tôi chơi các người đấy, sao nào?”, Lâm Chính điềm đạm nói.

“Cậu Lâm, cậu đừng ức hiếp người quá đáng. Chúng tôi mang tới thành ý nhờ cậu ra tay giúp đỡ là có thật”, Hoa Thành Tùng lên tiếng.

“Đây là thành ý của các người sao?”, Lâm Chính lắc đầu, nói với bà Hoa: “Tôi nhớ lúc trước bà từng nói, bà thà nhảy lầu cũng không tới cầu xin tôi cơ mà. Giờ bà có thể nhảy rồi đấy”.

Bà Hoa nghe thấy vậy thì mặt xị một đống.

“Ý cậu là gì?”, bà Hoa tức giận.

“Nếu bà chịu nhảy lầu thì tôi sẽ ra tay cứu con bà, hoặc là đưa tôi một trăm tỉ tệ. Các người chọn đi”, Lâm Chính thản nhiên nói.

Nhà họ Hoa nổi giận đùng đùng. Đây là tầng cao nhất của khách sạn Minh Châu. Cả thảy có 56 tầng. Từ đây nhảy xuống thì khác gì biến thành một đống bầy nhầy.

“Vì vậy cậu Lâm ý cậu là từ chối chữa bệnh cho con tôi?”, Hoa Thanh Tùng theo mắt.

“Tôi đâu có từ chối, chẳng qua các người không chịu hi sinh đấy chứ”, Lâm Chính lắc đầu.

“Cậu…”, bà Hoa tức tới mức bại hoại

Hoa Thanh Tùng hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói: “Thần y Lâm, tôi biết trước đó giữa chúng ta có sự hiểu lầm nhưng tôi không hi vọng chúng tôi sẽ trở thành kẻ địch của cậu. Nếu như chuyện trước đó khiến cậu tức giận thì tôi xin lỗi cậu. Cả đời này tôi chưa phải xin lỗi ai bao giờ. Cậu là người đầu tiên. Thần y Lâm, coi như là kết bạn mà, chúng ta bỏ qua, thế nào?”

Nói xong, Hoa Thanh Tùng bước tới đưa tay ra bắt tay anh. Nhưng Lâm Chính không hề có động thái gì. Tay Hoa Thanh Tùng khựng lại, không biết phải làm thế nào.

“Kẻ họ Lâm kia, cậu đừng quá đáng quá”, bà Hoa không nhịn được nữa bèn gào lên.

“Đây là thái độ của các người đấy à?”, Lâm Chính chau mày.

“Đồ chết tiệt”.

Bà Hoa lao tới định liều mạng với Lâm Chính.

“Bà làm gì vậy, quay lại”, Hoa Thanh Tùng trầm giọng.

Bà Hoa khựng người nhìn Hoa Thanh Tùng. Thấy vẻ nghiêm túc của chồng mình thì bà ta đành phải lủi thủi đứng qua một bên.

“Thần y Lâm, rốt cuộc cậu muốn thế nào?”, Hoa Thanh Tùng nhìn anh nói.

“Những người tham gia phóng hỏa có những ai? Là ý của ai? Ai đánh Mã Hải? Nhà họ Hoa đã áp dụng những hành động nào đối phó với tập đoàn Dương Hoa? Nói ra toàn bộ quá trình, giao lại để tôi xử lý thì có lẽ mối quan hệ giữa chúng ta sẽ dịu đi đôi chút”, Lâm Chính điềm đạm nói.

“Nếu tất cả đều là ý của tôi thì sao?”, Hoa Thanh Tùng hỏi.

“Vậy thì lại càng dễ? Ông do tôi xử lý. Yên tâm tôi sẽ không giết ông mà chỉ muốn tính sổ nợ cho xong thôi”, Lâm Chính nói.

Người nhà họ Hoa bỗng cảm thấy ớn lạnh. Người này đúng là mạnh miệng. Anh có biết người đứng trước mặt anh là ai không? Là người nắm quyền của nhà họ Hoa đấy?

“Tôi thấy cậu điên rồi thần y Lâm”, Hoa Thanh Tùng cảm thấy thất kinh bởi sự to gan của Lâm Chính.

“Đã không thể bàn bạc vậy thì mời rời khỏi đây”, Lâm Chính không muốn nói nhiều với đám người này.

Thành ý sao? Họ làm gì có chút thành ý nào khi tới đây. Dù Lâm Chính nói vậy thì đám người này vẫn không chịu rời đi.

Bà Hoa nheo mắt, nhìn chăm chăm Lâm Chính: “Người họ Lâm kia, cậu thật sự không cứu đúng không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play