“Chặn ông ta lại”, Mạn Sát Hồng hét lớn, lập tức lấy Phong Ma Đan ra nhét vào miệng Tam Tôn Ma Quái. Đám người của Thiên Ma Đạo cũng lao về phía ông ta.

Thế nhưng khí thế của Lăng Kiếm Phi vô cùng hùng mạnh. Phàm là người thường lại gần thì đều bị chèn ép bởi kiếm khí đó, tất cả đều bị chém chết. Khắp nơi là kiếm khí.

Lăng Kiếm Phi nhanh chóng lao về phía Tam Tôn Ma Quái.

“Tử Huyền Pháp Dương Kiếm”, chỉ nghe thấy có tiếng hét dài vang lên, thanh kiếm trong tay phát ra thần quang dài hàng mét, vô số kiếm ảnh phóng ra, giăng kín không gian. Cánh tay ông ta giơ kiếm chém về phía Tam Tôn Ma Quái. Uy thế này khiến cho những ma nhân xung quanh sợ chết khiếp.

Nhưng đúng lúc tình thế ngàn cần treo sợi tóc thì.

Grừ! Tam Tôn Ma Quái đột nhiên ngửa cổ lên gầm, ma khí phát ra hừng hực.

“Cái gì?”, Lăng Kiếm Phi co rụt đồng tử, trong nháy mắt bị sức mạnh của đối phương trấn nhiếp, cả vùng ngực ông ta nứt ra. Ông ta bị đánh bật ra ngoài, đập người lên ngọn núi ở phía sau.

Ngọn núi bị chẻ làm hai, đất đá bay tứ tung, chim muông tán loạn, thú hoang điên cuồng bỏ trốn.Lăng Kiếm Phi nôn ra máu, vùng ngực bấy nhầy. Ông ta khó mà đứng dậy được. Ông ta ho vài tiếng, nhìn Tam Tôn Ma Quái bằng vẻ không dám tin.

Tam Tôn Ma Quái từ từ bước ra từ vùng ma khí màu đen. Tóc chúng biến thành màu trắng, da thịt nứt ra, đôi mắt màu đỏ máu, không còn nhìn thấy đồng tử nữa. Cánh tay bị chém của chúng đã mọc ra cánh tay mới.

“Ăn sống ông ta đi”, Mạn Sát Hồng gầm lên.

“Grừ”, Tam Tôn Ma Quái giống như đám thú hoang, điên cuồng lao về phía trước. Chúng vừa lao lên vừa phóng ra ma khí tới mức ghê người.

Lăng Kiếm Phi vội vàng đứng dậy. Thế nhưng ông ta vừa làm thế thì…

Rầm…Ma khí trên người đối phương đã tạo thành chưởng đánh tấn công ông ta. Lăng Kiếm Phi bị ép xuống, không đứng dậy nổi dù đã cố gắng hết sức.

Tam Tôn ma Quái nhìn ông ta. Chúng há miệng, nước dãi chảy ròng ròng và từ từ tiến tới.

“Á!”, Lăng Kiếm Phi gầm lớn, cố gắng giãy giụa và đứng lên. Ma Khí cuồn cuộn khẽ chuyển động nhưng ông ta vẫn không làm gì được. Ma khí giống như một ngọn núi lớn đè xuống người ông ta.

“Ha ha…”

Tiếng cười của ma nhân từ bốn phía vang lên. Mạn Sát Hồng cũng nheo mắt, nhếch miệng khi thấy cảnh tượng đó: “Đợi mà xem bữa tiệng thịnh soạn đi”.

Cảnh tượng này khiến Ma Nữ cảm thấy vô cùng hứng thú. Đám đông quay qua nhìn, chờ đợi ma quái ăn tươi Lăng Kiếm Phi.

Lăng Kiếm Phi cố gắng giãy giụa. Ông ta nhìn chăm chăm đám ma quái đang tiếp cận mình với vẻ mặt tối sầm.

Ông ta không thể làm gì được nữa. Có lẽ người của Thiên Ma Đạo quyết tâm tiêu diệt ông ta bằng được.

“Chung quy vẫn là do mình khinh suất”, Lăng Kiếm Phi nín thở. Ông ta không định từ bỏ, chỉ nhìn về phía Mạn Sát Hồng và lên tiếng: “Tôi đã không thoát được kiếp nạn này thì các người cùng ở đây với tôi đi”

“Hả?”, Mạn Sát Hồng giật mình, rõ ràng là không biết câu nói này có nghĩa là gì.

Mọi người thấy mặt đất rung chuyển. Đôi mắt Lăng Kiếm Phi phóng ra ánh sáng màu trắng, sau đó là ánh sáng còn được phóng ra cả từ mắt, mũi…

Ánh sáng này kỳ lạ, không thể dùng từ ngữ để miêu tả, nó chứa đựng sức mạnh khủng khiếp. Không ai có thể giải thích được. Đến cả ma khí trước đó Tam Tôn Ma Quái phóng ra cũng bị dịch chuyển. Da của Lăng Kiếm Phi nứt ra, có vẻ như ánh sáng đang phóng xuyên qua những vết nứt đó.

“Tự phát nổ sao?”, Mạn Sát Hồng tái mặt, không dám do dự, lập tức quay đầu bỏ chạy. Đám ma nhân thất kinh, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play