Tất cả những người có mặt tại hiện trường đều im lặng.

Những người cầm lọ thuốc có tư cách tham gia cuộc so tài lúc này cũng đứng sững sờ tại chỗ, không dám nhúc nhích.

“Được rồi, tiếp theo là ai?”

Thái Thương Long vô cảm liếc nhìn mọi người.

Nhưng lần này không có ai dám lên võ đài.

Suy cho cùng đó cũng là tự tìm đường chết!

“Thế nào? Không ai dám lên võ đài ư? Ha ha, một đám chuột nhắt! Tôi nói cho các người biết, dù bây giờ các người không lên, đợi đến khi tôi lấy được kim cương Thái Vũ, các người cũng phải chết! Chống đối lại Thái Thương Long tôi thì các người chỉ còn đường chết mà thôi!”, Thái Thương Long bật cười dữ tợn, sự điên cuồng trong mắt càng lúc càng đậm.

Mọi người vẫn không dám nói lời nào!

Thái Thương Long lắc đầu, quay lại nói: “Thần Nữ Thái Vũ, bọn họ không dám lên đấu thì bây giờ có thể đưa đồ cho tôi được rồi chứ?”

“Vẫn chưa được!”, Thần Nữ Thái Vũ hờ hững nói.

“Tại sao?”, Thái Thương Long nhíu mày.

“Nếu bọn họ đã lấy lọ thuốc, thì nhất định phải uống thuốc rồi tham chiến! Nếu bọn họ không dám lên võ đài, cậu có thể gọi thẳng tên bọn họ! Chỉ sau khi mọi người đều đã tham chiến xong, xác định được người chiến thắng cuối cùng, mới có thể giao ra kim cương Thái Vũ!”, Thần Nữ Thái Vũ hờ hững nói.

“Gọi thẳng tên để tham chiến sao? Ha ha ha ha, tôi thích!”

Thái Thương Long cười to.

Những người ở dưới võ đài suýt thì ngạc nhiên tới mức rớt cả tròng mắt.

“Gọi…gọi thẳng tên?”

“Sao lại có quy định như vậy chứ?”

Mọi người run rẩy nói.

Thái Thương Long híp mắt nhìn dám người Lâm Chính, trong mắt đằng đằng sát khí.

Nhưng anh ta không vội gọi tên Lâm Chính mà chuyển sự chú ý sang những người đã sỉ nhục anh ta và cầu mong anh ta chết.

“Mấy người các người lên hết cả đi!”

Thái Thương Long chỉ vào những người đó, cười khẩy nói.

“Không… đừng mà…”

“Thái thiên kiêu, tha cho chúng tôi đi! Làm ơn hãy tha cho chúng tôi!”

“Tôi không muốn chết đâu Thái thiên kiêu, tôi thừa nhận kim cương là của anh, tha cho chúng tôi đi!”

Những người đó hoảng sợ kêu lên.

Nhưng Thái Thương Long căn bản không thèm để ý.

“Mời mau chóng lên võ đài uống thuốc, nếu không, giết không thương tiếc!”, Thần Nữ Thái Vũ nói.

“Không! Không được! Tôi không muốn lên đó!”

Có người không chịu được nữa, xoay người bỏ chạy, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, thật sự muốn thoát khỏi nơi này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play