“Được!”.

Lâm Chính hít sâu một hơi, lại đi về phía những người máy kia.

Mọi người nhìn Lâm Chính chằm chằm, không biết anh định làm gì.

Khi Lâm Chính lại gần, người máy lại sống lại, giơ đao kiếm lên chém loạn xạ về phía anh.

Nhưng lần này Lâm Chính không vội lùi lại, mà dịch từng bước về phía sau, kéo người máy về phía này từng chút một.

Cứ lùi như vậy được 15m, ra khỏi phạm vi, người máy liền quay lại.

Lâm Chính cũng thở phào, lập tức lùi về phía sau.

“Thế nào rồi?”, Lâm Chính hỏi.

“Quay xong rồi, sư phụ xem đi”.

Vệ Tân Kiếm vội đưa điện thoại cho Lâm Chính.

Lâm Chính nhận lấy, nhìn chằm chằm vào màn hình, không chớp mắt cái nào.

Người của Tử Huyền Thiên ở bên cạnh đều không hiểu gì.

“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”.

“Thần y Lâm đang xem gì thế?”.

“Lấy điện thoại quay làm gì nhỉ?”.

Mọi người châu đầu ghé tai, xì xào bàn tán.

Nhưng đúng lúc này, bọn họ bất ngờ nghe thấy tiếng kêu mừng rỡ của Lâm Chính.

“Tìm thấy rồi!”.

“Tìm thấy gì thế sư phụ?”, Vệ Tân Kiếm vội hỏi.

Ánh mắt mọi người cũng sáng lên.

“Đương nhiên là ám cách giấu chỗ mở đám người máy này rồi!”.

Lâm Chính cười nói, sau đó khởi động cơ thể võ thần, xông về phía những người máy kia, dừng trước viên gạch xanh thứ ba trước mặt chúng, một quyền đánh nó nát vụn.

Lập tức…

Ầm ầm ầm!

Cả hành lang dài phát ra những âm thanh quái dị.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, lắng nghe âm thanh quái dị nặng nề này.

Giống như tiếng động phát ra khi bánh răng chuyển động.

Cứ như vậy khoảng hơn 10 giây, âm thanh mới dừng lại.

Còn kiếm trong tay những người máy kia cũng rơi xuống đất.

“Người máy bị đóng rồi!”.

Vệ Tân Kiếm mừng rỡ.

“Trời ạ, đóng thành công rồi!”.

“Không thể tin được!”.

“Thần y Lâm lợi hại quá!”.

Mọi người vô cùng kích động, luôn miệng kêu lên.

“Sao sư phụ biết ám cách cơ quan ở đây thế?”, Vệ Tân Kiếm nhanh chân chạy tới, vội vàng hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play