Ông ta vẫn mang lên những thứ sắt vụn đá vụn, nhưng mặt mũi ông Đồng để ở đó, bọn họ cũng sẵn sàng bỏ tiền mua giao tình.

Triều Chính Phong không hô giá nữa.

Bởi vì chỉ cần hắn hô giá, nhất định sẽ không có ai theo. Đến lúc đó, hắn bỏ một tỷ mấy ra mua sắt vụn, vừa mất tiền vừa mất thể diện, vậy chẳng phải thành ra mất cả chì lẫn chài?

Triều Chính Phong rất uất nghẹn, mượn cớ đi vào nhà vệ sinh, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Hoa An, báo cáo chuyện này.

“Thú vị! Xem ra lão họ Đồng kia vẫn còn chút trí tuệ”.

“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”.

“Ông ta đã muốn chơi thì chúng ta chơi tới cùng! Nghe đây, cậu hãy gửi danh sách những người từng đấu giá cho tôi, tôi sẽ đi xử lý. Tôi sẽ cho bọn họ biết đối đầu với Hoa An này sẽ có kết cục thế nào!”.

“Vâng!”.

Đợi đến khi Triều Chính Phong quay về hiện trường đấu giá, người nhà họ Mạc đấu giá lúc đầu đã nhận được điện thoại của gia tộc mình.

Một lúc sau, người nhà họ Mạc kia biến sắc, vội vàng đứng dậy, run giọng nói: “Ông… Ông Đồng! Tôi không lấy món tôi đấu giá được lúc nãy nữa…”.

“Không lấy?”.

Ông Đồng còn đang chuẩn bị hô giá chợt sửng sốt: “Đang yên lành sao lại không lấy?”.

“Cái… Cái đó… Tóm lại là tôi không lấy được. Ông Đồng, rất xin lỗi ông”, người nhà họ Mạc lúng túng nói.

Ông Đồng nhíu mày, hiểu ra là Hoa An đang gây áp lực, lập tức hừ một tiếng: “Cậu Mạc, nếu cậu không lấy món bảo bối này thì sẽ vi phạm quy tắc đấu giá. Theo quy tắc, cậu phải trả gấp đôi tiền vi phạm quy tắc, cậu đã nghĩ kỹ chưa?”.

“Nghĩ kỹ rồi! Tôi nghĩ kỹ rồi! Trả! Tôi trả hết! À đúng rồi, ông Đồng, tôi không được khỏe, xin tạm biệt trước!”.

Người nhà họ Mạc hoảng loạn nói, sau đó chuồn nhanh như gió.

Mọi ngườiđều ngạc nhiên.

Sắc mặt ông Đồng vô cùng âm trầm.

Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó.

Không đợi ông Đồng tiếp tục chủ trì buổi đấu giá đã có người hoảng sợ đứng dậy, yêu cầu không lấy vật phẩm đã đấu giá.

Ông Đồng sửng sốt.

Chẳng lâu sau, hết người này đến người khác từng đấu giá thành công đều từ chối lấy vật phẩm đấu giá. Bọn họ thà trả gấp đôi tiền bồi thường cũng không chịu lấy vật đã đấu giá.

Ông Đồng tức đến đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi.

Ông ta tin rằng đây là do Hoa An giở trò ở đằng sau.

Chắc chắn là Hoa An đã dùng sức mạnh của Thương Minh đe dọa gia tộc của những người này, nên mới khiến bọn họ hoảng sợ như vậy.

Khốn nạn!

Ông Đồng chửi thầm.

Nhưng ông ta không còn cách nào, chỉ đành trơ mắt để Hoa An sỉ nhục mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play