Dứt lời, ông cụ Thư liền tắt luôn điện thoại.

“Lão già chết tiệt! Khốn kiếp!”.

Nông Đường Công hét lên, nhưng đã không nghe thấy giọng nói của ông cụ Thư nữa.

Ông ta cuống quýt gọi: “Trịnh Nam Thiên! Trịnh Nam Thiên!”.

“Sao vậy thủ trưởng?”.

Trịnh Nam Thiên chạy tới.

“Mau về Yên Kinh! Đến nhà họ Thư! Mau!”.

Lâm Chính không vội về Giang Thành luôn.

Lương Huyền Mi vẫn cần anh chăm sóc, anh định chờ bệnh tình của cô ta ổn định rồi mới đi.

Sau khi kê mấy vị thuốc cho Lương Huyền Mi uống xong, Lâm Chính liền đi ra ngoài, nói chuyện phiếm với Lương Thu Yến và Lương Tiểu Điệp.

Lúc này, hai mắt Lương Tiểu Điệp đang phát sáng, nhìn Lâm Chính đầy si mê, nhưng khi Lâm Chính liếc mắt sang thì cô ta lại vội vàng quay đầu đi, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Cô ta theo dõi chuyện này từ đầu, Zalo trong điện thoại đã tràn ngập tin về người trước mặt này.

Cô ta bỗng dưng cảm thấy mình thật may mắn, người mà biết bao người nằm mơ cũng muốn gặp đang ngồi nói chuyện ngay trước mặt mình…

Nghĩ đến đây, Lương Tiểu Điệp không khỏi bật cười.

Lâm Chính nhìn cô ta với ánh mắt kỳ quái, nhưng cũng không nói gì nhiều.

Chi thứ ba nhà họ Lương đã dọn đi.

Lương Vệ Quốc cũng cứng cỏi, sau khi làm ầm ĩ liền tuyên bố sau này không còn liên quan đến chi chính và chi thứ hai nhà họ Lương nữa, hai bên đến chết cũng không qua lại.

Người của chi chính và chi thứ hai nhà họ Lương tức điên lên, nhưng bọn họ không định ra tay với người của chi thứ ba.

Bởi vì Cổ Sam đã chết!

Thần y Lâm còn chưa đến cứu chữa, Cổ Sam đã uống nhầm thuốc giả, ngay trong đêm đã không ngừng ho ra máu rồi bỏ mạng.

Cổ Sam chết, thì chắc chắn Thư Thái sẽ không bỏ qua cho thần y Lâm và chi thứ ba nhà họ Lương.

Chỉ là chuyến đi đến đế quốc Anh Hoa của thần y Lâm vang danh toàn cầu, người nhà họ Cổ cũng không dám trả thù, chỉ có thể nhờ Thư Thái ra mặt.

“Chẳng phải giết được một tên Anh Hoa biết chút công phu mèo quào thôi sao? Vậy mà cũng thành anh hùng được? Đấu với nhà họ Thư ta? Thần y Lâm kia chỉ là một bãi phân trâu thôi!”.

Bên ngoài linh đường nhà họ Cổ, Thư Thái biết tin về trận quyết đấu xong liền nhổ một bãi nước bọt, tức giận nói với người báo tin ở bên cạnh.

“Cậu chủ, thần y Lâm không đơn giản chỉ giết một tên Anh Hoa đâu! Trên mạng còn lan truyền video, nói thần y Lâm đánh nát một chiếc tàu sân bay chỉ bằng một quyền!”.

“Đánh nát gì cơ?”, Thư Thái sửng sốt hỏi.

“Tàu sân bay ạ!”.

“Nói hươu nói vượn cái gì vậy? Lại còn tàu sân bay? Sao không nói luôn anh ta một quyền đánh nát Trái Đất đi?”.

“Cậu chủ, tôi không lừa cậu mà! Có video hẳn hoi!”.

“Lấy cho tôi xem nào!”.

“Cậu đợi chút”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play