Lương Huyền Mi tức giận: “Người họ Hoàng kia, ai cũng có điểm giới hạn cả, tôi không gây hấn gì với cô, tốt nhất cô cũng đừng gây sự với tôi. Đừng quá đáng quá, nếu không tôi sẽ không khách khí đâu đấy”.

“Ấy da, ngầu quá nhỉ. Sao? Cô muốn đánh người à? Nào nào, đánh vào mặt tôi đây này. Đừng sợ! Tôi muốn xem xem trước mặt cô Cổ Sam cô dám láo như vậy không? Đánh đi chứ”, Hoàng Diễm Hồng đưa mặt ra đầy khiêu chiến.

Cô ta tặng huyết sâm, nhận được sư yêu quý cực nhiều từ Cổ Sam. Nếu phải chọn thì đương nhiên là Cổ Sam chọn Hoàng Diễm Hồng rồi. Thế nên cô ta mới có cớ vênh mặt như vậy. Thế nhưng cô ta không hiểu Lương Huyền Mi.

“Tiện nhân”, Huyền Mi chửi, sau đó tát một phát. Hoàng Diễm Hồng lĩnh trọn cũ tát, mặt sưng phồng, miệng rớm máu. Cả hiện trường sững sờ.

“Cô…cô dám đánh tôi?”, Hoàng Diễm Hồng ôm mặt với vẻ không dám tin.

“Cô đáng bị đánh”, Lương Huyền Mi tức giận, định ra tay một lần nữa.

Nhưng đúng lúc này Cổ Sam tức giận quát lớn: “Dừng tay”.

“Thưa cô…”, Lương Huyền Mi nhìn Cổ Sam.

Bà ta gào lên: “Huyền Mi, quỳ xuống”.

Huyền Mi nhìn Cổ Sam bằng vẻ ngạc nhiên. Cổ Sam tức lắm, mặt đanh lại.

“Thưa cô”, Lương Huyền Mi định giải thích nhưng rõ ràng là Cổ Sam không muốn nghe.

“Bớt nói lại, lập tức quỳ xuống. Nhanh lên”, Cổ Sam quát.

Lương Huyền Mi sững sờ, không biết phải làm gì. Quỳ sao? Cô ta có làm sai gì đâu mà phải quỳ? Lương Huyền Mi đương nhiên là người ương ngạnh, nếu không đã không từng làm loạn ở đảo Vong Ưu.

Nhưng đây là Cổ Sam đấy. Dù sao bà ta cũng có thể lực, nên nếu muốn xử lý Lương Huyền Mi thì có phải là quá đơn giản hay không?

Phải làm thế nào đây? Lương Huyền Mi siết chặt nắm đấm.

Đám đông cũng vội khuyên can: “Lương Huyền Mi, cô không nghe thấy gì sao? Còn không mau quỳ xuống?”

“Quỳ xuống đi Huyền Mi, đừng để cô giáo tức giận”.

“Đó là cô giáo của cô đấy, giống như bố mẹ mình, bảo cô quỳ mà cô còn ý kiến được sao?”

Đám đông lên tiếng. Từ Đình chạy tới, lắc tay Lương Huyền Mi và ra hiệu.

“Lương Huyền Mi, cô giáo bảo quỳ thì cô quỳ xuống ngay cho tôi. Lẽ nào cô không nghe lời của cả cô giáo? Cô muốn làm phản hay gì?”, Hoàng Diễm Hồng chỉ thẳng tay vào mặt Lương Huyền Mi.

Lương Huyền Mi nín thở, trong người bỗng dấy lên sát ý.

Hoàng Diễm Hồng lại tiếp tục khiêu khích thì làm sao cô ta có thể chịu đựng được. Người luyện võ vốn đã nóng máu sẵn, dù Lương Huyền Mi là con gái thì cũng vậy.

“Hoàng Diễm Hồng cô bớt lớn tiếng lại. Cô không đủ tư cách đâu. Ngoài ra, cô giáo mà muốn em quỳ thì ít nhất phải đưa ra lý do. Em có thể quỳ bởi vì cô là cô của em nhưng ngay cả bố mẹ em mà bắt em quỳ thì cũng phải đưa ra lý do. Vô duyên vô cớ tại sao lại bắt em làm vậy chứ?”, Lương Huyền Mi trầm giọng.

“Cái gì?”, Cổ Sam tức giận.

“Cô còn dám cứng miệng à?”, Hoàng Diễm Hồng tức giận định tát Lương Huyền Mi.

Lần này có Cổ Sam chống lưng nên cô ta càng được nước lấn tới. Thế nhưng Lương Huyền Mi đã nhanh tay tát cho cô ta một phát trước rồi.

Bốp! Bên mặt còn lại của Hoàng Diễm Hồng sưng húp. Cô ta ngã ra đất.

Đám đông giật mình. Hoàng Diễm Hồng cũng sững sờ nhưng cô ta nhanh chóng phản ứng lại. Dù mặt đang nóng ran nhưng cô ta biết mục đích của mình đã đạt được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play