Người đăng bài trả lời bằng biểu cảm xấu hổ, tùy ý đáp lại: “Nói thật thì mấy chiêu của Nakagawa Yokoichi chẳng là gì cả. Khi gặp phải cao thủ như thần y Lâm, mấy chiêu hoa hòe của anh ta e là không có tác dụng gì!”.
“Anh nói cái gì?”. .
Truyện mới cập nhật“Dám sỉ nhục anh Nakagawa như vậy sao?”.
“Anh là người của Long Quốc đúng không? Ở đây để nâng thêm thể diện cho thần y Lâm đúng không?”.
“Hừ, chắc chắn là vậy, người Long Quốc thật ghê tởm!”.
“Hôm nay thua rồi nên chạy đến đây dùng dư luận dẫn dắt mọi người à?”.
“Đúng là tâm cơ!”.
Không ít người dân mạng tấn công người đăng bài.
Ban đầu chỉ là nghi ngờ, nhưng đến cuối tiếng mắng chửi đã nhiều thêm.
Người đăng bài trả lời vài người, sau đó quyết định không trả lời nữa.
Nhưng người mắng chửi vẫn không giảm bớt, mà còn tăng thêm.
Hiển nhiên, mọi người chỉ tin vào những gì mình nhìn thấy.
Thực lực mà Nakagawa thể hiện ở trên võ đài rõ như ban ngày.
Quả thật rất khủng khiếp.
Nhìn lại thần y Lâm, mặc dù xuất hiện nhiều cảnh quay, nhưng đa số đều là thi triển y thuật chứ không phải võ công.
Cũng có nhiều người Long Quốc nghe tin thì lập tức vào mạng nước ngoài ủng hộ người đăng bài đó.
Hai bên xảy ra trận đấu võ mồm trước nay chưa từng có trên nền tảng xã giao lớn nhất nước ngoài.
Theo thống kê, người tham gia trận đấu võ mồm cấp bậc sử thi này đã vượt hơn triệu người chỉ trong một đêm…
Lâm Chính không quan tâm những thứ đó
Sau khi sự việc kết thúc, anh định quay về khách sạn nghỉ ngơi, tắm rửa tẩy sạch máu trên người trước.
“Nhóc Lâm, đợi đã!”.
Nông Đường Công đuổi theo.
“Ông cụ Nông, còn chuyện gì sao?”, Lâm Chính quay đầu hỏi.
“Nhóc Lâm, bảy ngày sau cậu thật sự định đến nước Anh Hoa đấu với tên Nakagawa đó sao?”, Nông Đường Công hỏi.
“Hắn không phải đối thủ của tôi, vì hôm nay tôi đến muộn mà khiến quốc gia chịu sỉ nhục, đương nhiên tôi phải lấy lại mặt mũi!”, Lâm Chính nói.
“Cách nghĩ của cậu rất tốt, nhưng e là chuyện không đơn giản như cậu nghĩ! Chuyện Nakagawa Yokoichi không phải đối thủ của cậu, cậu biết, tôi cũng nhìn ra được, thậm chí ngay cả nhiều người ở nước Anh Hoa cũng biết! Cho nên trận quyết đấu bảy ngày sau đối với Nakagawa Yokoichi mà nói không phải chuyện tốt, chắc chắn cậu ta sẽ có chuẩn bị”, Nông Đường Công nói.
“Cứ để hắn chuẩn bị, tôi cũng không sợ. Ông cụ Nông yên tâm đi, tôi sẽ xử lý. Ông cũng bị thương, hơn nữa bệnh vừa mới khỏi, còn rất yếu, phải điều dưỡng nhiều hơn, ông cũng mau về đi”, Lâm Chính nói.
“Nếu bọn họ cấm cậu vào nước Anh Hoa thì sao?”, Nông Đường Công đột nhiên hỏi.
Lâm Chính sửng sốt: “Ông cụ Nông, ông có ý gì?”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT