“Hiệp hội Võ thuật? Ông lên đây không khiêu chiến chứ lên làm gì?”

“Tôi có vài câu hỏi muốn hỏi cậu Nakagawa, không biết cậu Nakagawa có tiện trả lời không?”, Phùng Hâm nói.

Nakagawa cau mày, không biết người này có ý đồ gì, suy nghĩ một chốc mới ậm ừ nói: “Tôi tới đây tỷ thí võ công, không phải đến để tán gẫu với ông, ông cần gì thì chờ tôi đánh xong hẵng nói”.

Nakagawa không ngốc, nếu gã nói sai gì đó trước mặt nhiều người như vậy thì chẳng phải để lại chứng cứ để người ta bắt chẹt sao?

Đến lúc đó chẳng phải một bàn cờ hay lại bị thất bại à?

Thế nhưng Phùng Hâm cũng biết chắc Nakagawa sẽ không thành thật nói chuyện với ông ta nên ông ta bèn nói: “Cậu Nakagawa, cậu muốn khiêu chiến với thần y Lâm ở đây, chẳng phải có âm mưu gì à?”

Vừa nghe ông ta nói thế, mọi người đều ngạc nhiên.

“Âm mưu? Âm mưu gì thế?”

“Lẽ nào đây đều là bẫy”.

Không ít người lên tiếng bàn tán.

Nakagawa sầm mặt, Phùng Hâm này vừa đến đã giở trò.

Lần này nếu không đối chất với ông ta, người khác chắc chắn sẽ nghĩ gã chột dạ.

“Người của Hiệp hội Võ Thuật gì đó, ông đừng có mà bôi nhọ tôi ở đây. Sao nào? Là thần y Lâm của các ông không dám đến nên mới bảo ông đến bôi nhọ tôi ư?”, Nakagawa nói.

“Tôi không biết thần y Lâm có tới hay không nhưng tôi phải hỏi cậu, tại sao cậu bỗng dưng dựng võ đài, tại sao nửa đêm lại có nhiều bạn bè, phóng viên chạy đến sân vận động phát sóng trực tiếp trận đấu của cậu và thần y Lâm như vậy? Tôi nghĩ chuyện này chắc chắn có âm mưu từ trước. Hôm nay cậu đến đây không chỉ là để tính kế thần y Lâm, đúng không?”, Phùng Hâm hét lớn.

Giọng ông ta rất có nội lực, vừa lớn tiếng hét lên, tất cả các phòng livestream đều có thể nghe rõ mồn một giọng của ông ta.

Rất nhiều phòng livestream đều bùng nổ.

“Gì cơ? Muốn tính kế thần y Lâm à?”

“Thật sao?”

“Tôi đã nói rồi đám người đế quốc Anh Hoa này chẳng có tên nào có lòng tốt cả”.

“Hừ, vô duyên vô cớ tự dưng đối đầu với thần y Lâm, vốn dĩ đã cảm thấy khó hiểu, giờ xem ra mọi chuyện đều có thể giải thích được rồi”.

“Hèn hạ thật đấy”.

Các cư dân mạng trong nước đều lên tiếng chỉ trích.

Nhưng các cư dân mạng ở nước ngoài đều chỉ hóng chuyện, không có ý kiến gì.

Dù sao đây cũng chỉ là lời của mỗi Phùng Hâm, không có bất kỳ chứng cứ, cũng không thể chứng minh.

Nakagawa bật cười.

Gã nhìn Phùng Hâm chằm chằm, nheo mắt lại nói: “Đám vô dụng các ông, nếu không dám đánh với tôi thì cứ nói thẳng, sao lại phải nói nhiều lời vô nghĩa như vậy? Ở đây có rất nhiều người đang nhìn, có bạn bè truyền thông từ các nước khác dõi theo, sao tôi có thể tính kế với thần y Lâm trước mặt mọi người được chứ?”

Phùng Hâm sửng sốt.

Nakagawa lại hét lên nhưng gã lại hét vào mặt những người xung quanh và rất nhiều ống kính đang chĩa về phía này: “Chẳng lẽ Long Quốc rộng lớn này mà không ai dám quang minh chính đại đọ sức với tôi à? Chỉ dám tấn công tôi bằng lời nói thôi sao? Vu khống tôi? Chỉ biết trốn tránh hả?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play