“Trước tiên cứ dây dưa với hắn, khống chế hắn. Người này đối đầu với ông Khổng, đối đầu với tất cả người trên thế giới, trở thành mục tiêu chỉ trích của mọi người. Bây giờ ở bên ngoài chắc chắn có rất nhiều cứu viện, chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian, đợi đại quân tới, chúng ta ắt có thể diệt trừ hắn!”

“Đúng vậy! Một người làm sao có thể đối đầu với tất cả mọi người được chứ? Tên này chết chắc rồi”.

“Hai chúng ta cứ kìm chân hắn lại”.

“Được!”

Hai người vừa bàn bạc, vừa lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Chính, không ngừng tung đòn công kích.

Nhưng Lâm Chính không thèm quan tâm, anh khẽ di chuyển ngón tay.

Vèo vèo!

Hai âm thanh xé gió vang lên.

Chỉ thấy hai cây châm bạc cắm giữa trán hai người đột nhiên bay ra khỏi trán, lao về phía tay Lâm Chính.

Hai người chợt bừng tỉnh, lúc này mới nhớ đến cây châm bạc giữa trán.

“Châm bạc này chắc chắn có điểm kỳ quái”.

“Kệ đi! Cẩn thận đề phòng là được”.

“Đề phòng hả? Các người dùng cái gì để đề phòng?”

Lâm Chính đột nhiên hừ một tiếng, ánh mắt rét lạnh, giống như dã thú, bỗng chốc lao về phía một trong hai tên cao thủ tuyệt thế.

Sắc mặt tên cao thủ tái nhợt, vội vàng vận khí chống cự.

Nhưng hắn vừa vận khí…

Phịch!

Một ngụm máu lớn đột nhiên phun ra từ trong miệng, cơ thể run lẩy bẩy, tai mắt mũi miệng chảy máu, da thịt trên ngực nứt toác.

“Sư đệ?”, tên còn lại sốt sắng gọi.

Nhưng nắm đấm của Lâm Chính đã lao tới, đánh thẳng vào ngực hắn…

“Tao liều mạng với mày!”, hai mắt hắn đỏ ngầu, hốc mắt nứt lìa, điên cuồng lao về phía Lâm Chính.

Tuy nhiên, sau khi hắn vận khí, tai mắt mũi miệng cũng chảy máu, cơ thể run bần bật, hệt như đồng bọn của hắn. . Bạ𝐧 có biế𝒕 𝒕ra𝐧g 𝒕r𝘶yệ𝐧 — Trù𝐦T r𝘶yệ𝐧.𝘷𝐧 —

Hắn đột nhiên phản ứng lại, kinh ngạc nhìn Lâm Chính: “Khí mạch của tôi… tại sao lại đột nhiên nổ tung? Chẳng lẽ… là… vì cây châm bạc lúc nãy? ”

“Đúng thế”.

Lâm Chính bước tới, bình tĩnh nói.

“Tôi không cam tâm”.

Người đàn ông gào toáng lên, muốn tấn công lần nữa.

Nhưng hắn càng vận khí, tổn hại khí mạch trong cơ thể càng nghiêm trọng, thậm chí còn ảnh hưởng đến lục phủ ngũ tạng.

Lâm Chính còn chưa kịp ra tay, hắn đã phun ra mấy ngụm máu, trong máu còn có cả cục thịt, sau đó hai mắt hắn trợn to, cơ thể cứng ngắc ngã xuống đất, hoàn toàn tắt thở.

Hai cao thủ tuyệt thế của Khổng Hằng Xuân đã chết như thế…

“Không thể nào…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play