“Không đấy! Anh làm gì được tôi nào?”, Lưu Thiên Đường nổi cáu, ỷ vào xung quanh có đông người chứng kiến, liền dứt khoát trở mặt đối đầu với Chủ tịch Lâm.

Nếu chuyện này ầm ĩ lên, nói không chừng lại lôi kéo được cả đống người theo dõi, sẽ có lợi cho anh ta.

Tiếc là Lưu Thiên Đường chỉ nhìn thấy lợi ích, chứ không biết sự đáng sợ của Lâm Chính.

Lâm Chính gật đầu, ngoảnh sang nói: “Chúng ta có cổ phần của Mỗ Âm chứ?”.

“Có”, Mã Hải vội đáp.

“Lập tức phái người liên hệ, hạn chế lưu lượng đối với Lưu Thiên Đường, đồng thời thông báo với các nền tảng phong sát anh ta hoàn toàn”.

“Chủ tịch Lâm, nếu làm vậy thì sẽ mất một số tiền rất lớn, việc này… cậu thực sự muốn làm vậy sao?”, Mã Hải ngập ngừng một lát rồi nói.

“Làm đi”, Lâm Chính trầm giọng quát.

“Vâng”, Mã Hải không dám chần chừ, lập tức lấy điện thoại ra gọi.

Một lát sau, ông ta gật đầu: “Chủ tịch Lâm, đã sắp xếp xong xuôi”.

Mã Hải vừa dứt lời, người của Lưu Thiên Đường liền kinh ngạc kêu lên.

“Ông chủ, phòng livestream của chúng ta bị đóng rồi”.

“Cái gì?”.

Lưu Thiên Đường ngoảnh phắt lại, sắc mặt thay đổi.

Lưu Thiên Đường là một người nổi tiếng trên mạng xã hội với mấy chục triệu người theo dõi.

Hơn nữa người hâm mộ của anh ta khác với những người nổi tiếng khác. Người hâm mộ của những người khác có chín phần là cương thi, còn của anh ta có ít nhất bốn phần là người sống, hoạt động cực kỳ sôi nổi. Nền tảng vô duyên vô cớ đóng phòng livestream của anh ta, tổn thất gây ra sẽ cực kỳ lớn.

Hơn nữa… đây không chỉ là tổn thất đối với Lưu Thiên Đường, mà bản thân nền tảng cũng gặp ảnh hưởng cực lớn.

Nhất thời, đoàn đội của Lưu Thiên Đường đều hoảng lên.

“Cứ bình tĩnh, có khả năng chỉ là điều chỉnh tạm thời! Để tôi gọi điện thoại hỏi xem sao!”.

Lưu Thiên Đường cố ra vẻ trấn tĩnh, lấy điện thoại ra gọi.

Điện thoại nối thông.

“Có chuyện gì thế giám đốc Tạ? Tại sao phòng livestream của tôi lại bị chặn?”, Lưu Thiên Đường cố nặn ra nụ cười hỏi.

“Tại sao à? Chẳng phải cậu cũng biết nguyên nhân sao?”.

“Giám đốc Tạ, tôi… tôi không hiểu ý của ông lắm…”

“Hừ, vẫn chưa hiểu sao? Vậy để tôi nói cho cậu biết, cậu đã đắc tội với người không nên đắc tội!”.

“Ý ông là Chủ tịch Lâm của Dương Hoa sao? Không đúng, bọn họ chỉ là một công ty bán thuốc, liên quan gì đến những người làm truyền thông như chúng ta chứ?”, Lưu Thiên Đường tỏ vẻ khó tin.

“Bán thuốc? Cậu nghĩ Chủ tịch Lâm là ai chứ? Thế lực của cậu ấy to lắm đấy! Tôi nói cho cậu biết, ngay vừa rồi đã có người hạ lệnh phong sát toàn mạng, cậu đã bị phong sát trên tất cả các nền tảng! Tự cầu phúc cho mình đi!”, nói xong, giám đốc Tạ liền tắt luôn điện thoại.

“Giám đốc Tạ! Giám đốc Tạ!”.

Lưu Thiên Đường cuống quýt gọi.

Nhưng… hoàn toàn vô ích.

Anh ta bất lực buông thõng điện thoại xuống, nhìn Lâm Chính với ánh mắt khó tin.

Phong sát trên tất cả các nền tảng?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play