“Ha ha, vẫn là thần y Lâm tinh mắt, nếu đã bị cậu phát hiện thì bác Hạ, ông ra chào hỏi mọi người đi”, Dịch Tiên Thiên cười nói.

Ông ta vừa dứt lời.

Vù!

Một cái bóng đen lặng lẽ xuất hiện phía trước Dịch Tiên Thiên.

Mọi người giật nảy mình.

Bọn họ thậm chí không biết người này xuất hiện lúc nào, cứ như hiện ra giữa không trung, chẳng khác nào ma quỷ…

Người kia mặc áo khoác màu đen, đội mũ choàng, có thể mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt già nua gần cổ lai hy dưới vành mũ rộng rãi.

“Là một cao thủ!”.

Nguyên Tinh đanh mắt nhìn người kia, khàn giọng nói: “Người này có khí tức hùng hậu mạnh mẽ, thực lực của ông ta… e là cũng không kém gì tôi”.

“Sao có thể thế được?”.

Mọi người xung quanh vô cùng kinh ngạc.

Nguyên Tinh là nhân vật tầm cỡ đến mức nào chứ? Một vệ sĩ đi theo Dịch Tiên Thiên mà cũng có thể so sánh với thái thượng trưởng lão của Đông Hoàng Giáo như Nguyên Tinh?

Đây chính là thực lực của Thương Minh sao?

“Tôi chỉ là một doanh nhân yếu ớt tay trói gà không chặt, dám đến Giang Thành một mình thì đương nhiên phải có người bảo vệ rồi. Thần y Lâm, nếu cậu nghĩ mình có thể giữ chân tôi thì cứ thử xem”, Dịch Tiên Thiên ngoảnh sang cười nói: “Bác Hạ, chơi với bọn họ đi, ngoài thần y Lâm ra, lấy hết đầu của những người còn lại để đây, cho những người dám đối đầu với Thương Minh biết kết cục của bọn họ”.

Bác Hạ không nói gì, chỉ hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ vẻ hung dữ, bất ngờ lao về phía những người trước mặt.

Tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng được.

Đối phương hầu như không kịp phản ứng.

“Cẩn thận!”.

Nguyên Tinh cuống quýt kêu lên, vội vàng xông tới chặn trước mặt người kia, vung một tay tới định bức lui bác Hạ.

Nhưng bác Hạ cũng tung chưởng, đánh mạnh vào lòng bàn tay Nguyên Tinh.

Bốp!

Âm thanh trầm nặng vang lên.

Bác Hạ hơi lùi lại.

Còn Nguyên Tinh lùi liên tiếp năm bước mới dừng lại được.

Mọi người thấy thế đều trố mắt ra nhìn…

Vậy mà Nguyên Tinh… cũng không phải là đối thủ?

Mọi người đều giật mình.

Nguyên Tinh là thái thượng trưởng lão của Đông Hoàng Giáo, là cao thủ hàng đầu dưới trướng của Lâm Chính.

Thế mà lại không thể đối phó được với vệ sĩ của Dịch Tiên Thiên?

Thương Minh rộng lớn đó cứ như thể Thần Phật, chỉ có thể ngước nhìn, không thể thành thù?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play