Tất cả cao thủ cùng đồng loạt ra đòn.

“Muốn chết hả?”

Khuôn mặt dưới lớp mặt nạ của Lâm Chính trở nên hung dữ, đang định ra tay thì đột nhiên…

Phụt!

Anh nôn ra máu, cả người ngã gục xuống đất.

Vội vàng nhìn lại, đồng tử Lâm Chính co lại.

Lục phủ ngũ tạng của mình… hình như đột nhiên như bị nứt ra.

Chuyện gì thế này…

Chấn động trong cơ thể khiến Lâm Chính vô cùng đau đớn.

Như thể có cái gì đó đang tách khỏi cơ thể.

Anh không dám ra tay bừa, vội vàng bắt mạch cổ tay.

Một lúc sau, Lâm Chính chợt hiểu ra.

“Ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết sinh ra sức mạnh vượt quá sức chịu đựng của cơ thể, cho nên cơ thể không chịu nổi! Nếu tiếp tục chiến đấu, e rằng sẽ nổ tung mà chết”.

Lâm Chính cau mày tìm cách giải quyết.

Cực hạn của cơ thể anh là ba mươi giọt Lạc Linh Huyết, lúc đầu nhờ có lão tiền bối ở Huyết Ma Tông giúp đỡ, tạo hóa một trận, hấp thu sức mạnh của ba mươi giọt Lạc Linh Huyết, trở thành cơ thể võ thần, đây đã là cường độ mạnh nhất của cơ thể anh.

Bây giờ Lâm Chính không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, trước đó lại bị độc tố xâm nhập, cơ thể suy nhược, đột nhiên có ba mươi ba giọt Lạc Linh Huyết đương nhiên là không chịu nổi.

Nếu không kịp thời sử dụng đan được để gia tăng cường độ cơ thể, giải trừ sức mạnh của Lạc Linh Huyết thì tình hình sẽ rất tệ.

Không thể tiếp tục chiến đấu được nữa, phải nhanh chóng giải quyết tình hình ở đây sau đó rời khỏi nơi này.

Lâm Chính suy nghĩ rồi lập tức lấy kim châm đâm vào người vài cái.

Trong nháy mắt, năng lượng cuộn trào trong cơ thể lập tức ổn định lại.

Mà lúc này, đám người Nghiêm Tàng Hải cũng xông tới, tung đòn.

“Cửu Ảnh Trừ Sát Chưởng!”

Nghiêm Tàng Hải quát lớn, phóng ra chín ảo ảnh dài đáng sợ như chiếc lá, những bóng dài đó đánh vào tim Lâm Chính, giết thẳng vào nơi hiểm yếu nhất.

Ánh mắt Lâm Chính trở nên nghiêm nghị, nhưng không chút dao động, đồng thời đánh lại một chưởng.

Chưởng ấn nổ tung.

Một chưởng này dường như sử dụng tất cả sức mạnh của Lâm Chính.

“Cái gì?”

Nghiêm Tàng Hải hít sâu một hơi.

Ông ta không ngờ Lâm Chính sẽ đánh trả.

Đối mặt với đòn tấn công này, Lâm Chính không hề né tránh, thậm chí còn không phòng ngự…

Làm gì vậy? Coi thường sự tấn công của ông ta sao?

Cho dù coi thường ông ta, lẽ nào cũng không để ý đến người xung quanh sao?

Người này mạnh vậy à?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play