Lâm Chính cười nhạt đáp: “Giải đáp nghi hoặc cho các vị tôn trưởng là vinh hạnh của Lâm Chính! Huống hồ nếu thiên cung Trường Sinh nắm được cơ thể võ thần thì cũng là chuyện vui. Thân là đệ tử thiên cung, đệ tử cũng cảm thấy vô cùng vinh hạnh!”.
“Tốt! Tốt! Ha ha ha, Lâm Chính, cậu quả nhiên rất thức thời!”.
Mọi người lập tức cười lớn.
Đại tôn trưởng cũng gật đầu, vuốt râu mỉm cười.
“Ngu ngốc! Cậu tưởng bọn họ muốn phương pháp tu luyện cơ thể võ thần sao? Cái bọn họ muốn là Lạc Linh Huyết của cậu! Cậu ở lại thì chỉ có đường chết thôi! Mau trở về với tôi!”, Nhị tôn trưởng cuống lên, lúc này cũng không quan tâm được nhiều nữa, định kéo tay Lâm Chính rời đi.
“Nhị tôn trưởng, ông làm gì vậy?”.
“Lâm Chính đã quyết định ở lại Vô Dục Cung! Ông đừng ép buộc làm khó người ta chứ!”.
Đám Tam tôn trưởng lập tức ngăn cản Nhị tôn trưởng lại.
“Các ông…”, Nhị tôn trưởng tức xì khói, nhưng không biết làm thế nào.
“Nhị tôn trưởng yên tâm đi, sẽ không sao đâu”, Lâm Chính mỉm cười đáp: “Có lẽ ngày mai là đệ tử có thể rời khỏi Vô Dục Cung rồi!”.
Nhị tôn trưởng ngạc nhiên nhìn Lâm Chính, đầu óc ong lên.
“Thằng nhóc này… rốt cuộc cậu nghĩ cái gì thế hả?”.
“Suy nghĩ của đệ tử rất đơn giản, trốn tránh không giải quyết được vấn đề! Nếu phiền phức cứ kéo đến mãi không dứt thì phải cắt đứt ngọn nguồn, bóp chết nó từ trong trứng nước!”, Lâm Chính ghé lại gần, nhỏ giọng nói với Nhị tôn trưởng.
“Bóp chết từ trong trứng nước? Lẽ nào cậu muốn…”
Dường như Nhị tôn trưởng nghĩ ra gì đó, đôi mắt ông ta trợn tròn, kinh hãi nhìn Lâm Chính.
“Cậu… bị điên rồi sao?”.
Nhị tôn trưởng dẫn các đệ tử của Thượng Thanh Cung rời đi.
Lúc đi, ánh mắt ông ta có chút đờ đẫn, cả người thẫn thờ.
Sau khi người của Thượng Thanh Cung bỏ đi, Vô Dục Cung lại khôi phục sự yên bình. .
truyện tiên hiệp hayCác điện chủ tôn trưởng cũng rút người của mình đi.
“Lâm Chính, vào đây đi”.
Đại tôn trưởng nhìn Lâm Chính, ánh mắt lóe lên tia sáng, xoay người đi vào Vô Dục Cung.
Lâm Chính vội đi theo sau.
“Tam tôn trưởng, đưa cậu ta đi trị thương trước đi, sau đó triệu tập các đệ tử tinh nhuệ, để Lâm Chính truyền thụ phương pháp tu luyện cơ thể võ thần cho bọn họ, ở ngay đây!”, Đại tôn trưởng bình thản nói.
“Vâng!”.
Tam tôn trưởng ôm quyền rồi chạy đi sắp xếp.
“Lâm Chính, cậu hãy truyền thụ hết phương pháp tu luyện cơ thể võ thần cho các sư huynh sư tỷ của cậu, bổn tôn trưởng sẽ ban cho cậu 12 loại thần dược, và ba cuốn bí tịch bất truyền làm phần thưởng”, Đại tôn trưởng nói.
Ông ta vừa dứt lời, mấy người Trịnh Thông Viễn liền quay phắt lại, mở to mắt nhìn Đại tôn trưởng.
12 loại thần dược?
Đại tôn trưởng định làm gì vậy? Muốn khuynh gia bại sản sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT