Lúc này, đôi mắt anh đỏ ngầu như máu.

Khiến người ta không rét mà run.

“Nếu đã không thể giấu được thì tôi kể hết mọi chuyện cho cậu biết vậy”.

Bà cụ Ôn chỉ đành kể lại mọi chuyện.

Lâm Chính nghe xong, nắm tay siết chặt, cảm giác căm hận trào dâng trong lòng.

“Sau khi Như Thi xảy ra chuyện, tôi dùng quan hệ đưa thi thể nó về đây, dùng một số dược liệu tốt tôi cất giữ bao nhiêu năm nay để kéo dài mạng sống cho nó, nhưng… tôi cũng chỉ có thể kéo dài được một lúc. Muốn cứu sống nó e là khó hơn lên trời…”, bà cụ Ôn lắc đầu, khàn giọng đáp.

Lâm Chính nghe xong, trong lòng như nổi sóng to gió lớn, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ rất bình tĩnh.

Anh giơ tay lên, run rẩy sờ vào cổ tay Liễu Như Thi.

Khoảnh khắc chạm vào làn da cô ấy, Lâm Chính cảm giác trái tim mình như run lên.

Lạnh!

Vô cùng lạnh lẽo!

Đây là khí tức và nhiệt độ chỉ người chết mới có.

Nhưng… cô ấy vẫn còn chút mạch đập.

Mạch đập khẽ đến mức gần như không thấy.

Là kết quả bà cụ Ôn dùng những dược liệu này để cố gắng kéo dài sự sống.

Nhưng số dược liệu này không thể duy trì cho cô ấy cả đời được.

Một khi dùng hết dược liệu, thì cô ấy vẫn phải bỏ mạng, thần tiên cũng không cứu được.

Sắc mặt Lâm Chính lạnh lùng, ngón tay nhón châm, đâm vào ấn đường của Liễu Như Thi.

Một lát sau, giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Món nợ này tôi đã ghi lại! Nếu Thiên Hình Cung không trả lại công bằng cho tôi, tôi sẽ bắt thiên cung Trường Sinh trả!”.

“Lâm Chính đừng kích động. Thực ra vẫn cứu được Liễu Như Thi”, bà cụ Ôn vội vàng khuyên can Lâm Chính, lo lắng anh sẽ làm chuyện ngốc nghếch.

Lâm Chính lúc này trông vô cùng điềm tĩnh. Có thể là bà cụ Ôn không nhìn thấy sự phẫn nộ bên trong anh.

Anh rút châm nhìn chăm chăm và siết chặt nắm tay. Khuôn mặt anh trở nên vặn vẹo. Anh nghiến chặt môi: “Toàn bộ những cơ quan trong cơ thể Như Thi đều bị hủy hoại, lúc phủ ngũ tạng bị hỏng, muốn cứu cô ấy…thật sự là khó vô cùng”, Lâm Chính vô cùng đau khổ. Anh gào ầm lên: “Rốt cuộc là loại độc gì mà hủy hoại cô ấy thành ra thế này?”

“Độc của thiên cung Trường Sinh tôi không dám nói là loại độc mạnh nhất thế giới nhưng ít nhất là cũng rất khủng khiếp. Cậu cũng từng học ở Thiên Cung một thời gian, chắc cậu rõ y thuật của Thiên Cung. Độc dược bình thường giết chết người khác thì y thuật của Thiên Cung có thể cứu được người đó. Còn độc dược mà Thiên Cung tạo ra thì chắc chắn là một khi đã chết sẽ không thể nào cứu sống lại được. Nó có thể giết được cả thần tiên”, bà cụ Ôn lạnh lùng nói.

“Như Thi như thế này thì có thể duy trì được bao lâu?”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.

“Cùng lắm…một tuần!”

“Cái gì?”, Lâm Chính bàng hoàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play