“Lên!”

Vụt.

“Nam Phong Huyệt”.

“Tiếp tục”

Trần Gia Minh hô tiếp. Ông Hầu cũng tập trung cao độ. Đợ đến khi 108 huyệt đều bị điểm thì…

Phụt! Cốc chủ cũng không chịu được nữa. Bà ta nôn ra máu và đã bị thương nặng.

“Ha ha ha! Tốt quá!”, đám đông vui mừng.

Đúng lúc này tình trạng của ông Hầu trở nên vô cùng tồi tệ. Mặt ông ta trắng bệch, cơ thể run bần bật, hai tay buông thõng xuống…

“Trần Gia Minh… còn bao nhiêu huyệt đạo nữa?”, ông Hầu thở hổn hển, nói giọng khàn khàn.

“Còn huyệt cuối cùng nữa, điểm trúng trán của bà ta là được”, Trần Gia Minh nói.

“Được!”, ông Hầu gầm lên, một lần nữa lao về phía cốc chủ.

Bỗng nhiên…

“Bảo vệ cốc chủ!”, có tiếng hét vang lên. Sau đó một lượng lớn các cao thủ của Hồng Nhan Cốc lao vào bao vây cốc chủ. Hàng phòng ngự bên ngoài bị phá vỡ.

“Giết chết bọn họ”, Nguyên Kim Thạch hét lớn, xông lên. Hai cánh tay ông ta lại tấn công tiếp.

Ông Hầu được người của mình bảo vệ, lao qua đám người của Hồng Nhan Cốc và tiến về phía cốc chủ. Nhưng lúc này cốc chủ trông vô cùng bình tĩnh. Bà ta nhổ máu ra và lạnh lùng nhìn ông Hầu: “Cốc chủ! Đây chính là kết cục của việc gây sự với Cô Phong”.

Ông Hầu trầm giọng, giơ tay lên định điểm huyệt. Thế nhưng khi ngón tay ông ta vừa động vào trán bà ta thì…

Bùm! Một âm thanh nặng nề vang lên. Sợ dây trói chặt cốc chủ đã bị đứt sạch.

“Cái gì?”, ông Hầu thất sắc, tay nhanh như cắt siết cổ bà ta.

Không hay rồi! Ông Hầu lập tức định rút tay về nhưng không kịp.

Tay của cốc chủ như gọng kìm chộp lấy tay ông ta. Dù ông ta có cố gắng như thế nào cũng không rút ra được.

Trong lúc khẩn cấp, ông ta dùng tay còn lại điểm lên trán bà ta.

“Đừng hòng nghĩ là thành công”, cốc chủ chộp tiếp tay của ông ta, vặn mạnh.

Rắc! Cánh tay của ông Hầu bị bẻ gãy.

Bà ta bẻ nốt tay còn lại. Trong lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc…

Phụt! Ông Hầu đột nhiên phóng từ miệng ra đầu lưỡi của mình, điểm thẳng vào trán của cốc chủ. Hóa ra ông ta đã cắn lưỡi của mình và bắn nó ra thay cho đầu ngón tay.

Bụp! Đầu lưỡi điểm trúng vào huyệt của bà ta.

Bùm! Khí tức xung quanh cốc chủ nổ tung, đám đông nôn ra máu, bay bật ra, ngã rầm ra đất.

Huyệt cuối cùng cũng giống như là mệnh mạch của cốc chủ vậy. Cả cơ thể bà ta trở nên vô cùng đau đớn.

Thế nhưng nó vẫn chưa khiến bà ta chết được. Bà ta chật vật bò dậy, người của Hồng Nhan Cốc chạy tới bảo vệ cho bà ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play