Giờ phút này, cho dù là ông Hầu cũng tỏ vẻ sầu não.

Đúng lúc này, cốc chủ Hồng Nhan Cốc bỗng dùng sức.

“A!”.

Hai cánh tay bà ta cố gắng giang rộng, gầm lên.

Khốn Kim Thừng bị cánh tay nhỏ bé của bà ta kéo giãn hết cỡ.

Nhưng nó vẫn không đứt…

Mọi người kinh hãi trong lòng.

“Mau! Mau ấn bà ta xuống! Nghĩ cách đưa bà ta về Cô Phong, để phong chủ xử quyết bà ta!”, ông Hầu cuống quýt kêu lên.

“Vâng”.

Mọi người luống cuống bao vây, nhưng vừa lại gần.

“Cút!”.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc gầm rú, toàn thân phát ra một luồng khí ý cuồn cuộn không gì sánh được, khiến những người lại gần bà ta đều bị chấn động.

Ai nấy ngã nhào xuống đất, kêu la oai oái.

Sắc mặt ông Hầu vô cùng âm trầm.

Thấy cốc chủ Hồng Nhan Cốc kéo Khốn Kim Thừng càng ngày càng căng ra, mọi người đều sợ hãi tột độ.

“Làm sao bây giờ?”.

“Nếu bà ta thoát được thì chúng ta… chúng ta đối phó thế nào đây?”.

“Ông Hầu, làm sao bây giờ?”.

“Ông Hầu…”

Mọi người đều hồn vía lên mây, không ngừng kêu lên.

Sắc mặt ông Hầu cũng vô cùng khó coi.

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

“Ông Hầu, có thể dùng Huyết Độc Đại Pháp để giết người phụ nữ này!”.

Đám người ông Hầu nghe thấy thế, liền ngoảnh về phía phát ra âm thanh.

“Cậu là ai?”, Nguyên Kim Thạch ở bên cạnh không nhịn được hỏi.

“Bẩm ông Hầu, các vị chưởng môn, tôi là Trần Gia Minh!”.

“Là người của thế lực nào?”.

“Tôi là…”

“Khỏi cần quan tâm là người của thế lực nào đi, Huyết Độc Đại Pháp mà cậu vừa nói là gì thế?”, ông Hầu trầm giọng hỏi.

“Bẩm ông Hầu, đó là đại pháp gia truyền của tôi, uy lực vô song, có thể giết thần diệt ma! Nếu dùng lên người người phụ nữ này, thì chắc chắn bà ta sẽ tan xương nát thịt”, Trần Gia Minh nói.

“Ồ? Vậy cậu mau thi triển thử xem nào”, ông Hầu vội nói.

“Vâng, ông Hầu, nhưng… một mình tôi e là không thể thi triển, bởi vì thuật này cực kỳ phức tạp… cần một lượng lớn máu tươi! Mong ông Hầu hạ lệnh, lập tức bảo người lấy máu!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play