“Anh cứ nói là thần y Lâm yêu cầu”.
“Được”.
Giọng nói bên kia đáp.
Nếu nói tên của thần y Lâm ra thì rất nhiều người vẫn nể chút mặt mũi, dù sao người này cũng từng lập công cho đất nước.
Lâm Chính tắt máy xong lại gọi cho Mã Hải.
“Cậu Lâm”.
“Từ Thiên đang ở đâu?”.
“Nam Thành”.
“Bảo ông ta phái người bao vây nhà họ Lạc cho tôi”. .
truyện ngôn tình“Cậu Lâm, dù sao Từ Thiên cũng là người của khu vực hắc bạch lẫn lộn ở Nam Thành, thời gian này hay ra tay ở Giang Thành đã khiến rất nhiều người ở Giang Thàng bất mãn, tôi lo là…”, Mã Hải có chút kiêng dè nói.
“Ông nghĩ như vậy thật sao?”, Lâm Chính bỗng hỏi.
Câu nói này tràn ngập nỗi thất vọng.
Mã Hải ngừng thở, vội vàng đáp: “Xin cậu Lâm cứ yên tâm, tôi sẽ đích thân gọi cho Từ Thiên”.
“Sau này tôi không muốn nhìn thấy ông làm việc sợ hãi e dè như vậy, rõ chưa?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Tôi… tôi hiểu…”, Mã Hải đổ mồ hôi lạnh.
“Mau hành động đi, bây giờ tôi sẽ đến nhà họ Lạc”.
Lâm Chính nói xong, mở cửa chiếc xe 918.
“Tiểu Đông”.
“Anh… anh Dương”, Tiểu Đông ngẩng khuôn mặt tái nhợt lên, yếu ớt gọi.
“Cô dọn dẹp một chút đi, ngày mai tiếp tục mở cửa”.
Lâm Chính nói xong liền lái xe rời đi.
“Được… được…”
Tiểu Đông run rẩy đáp.
Nhưng lúc này cô ấy mới chú ý chiếc xe Lâm Chính lái là 918 – một trong ba chiếc xe thần.
“Anh Dương này là đại gia sao?”.
Còn lúc này.
Ở nhà họ Lạc.
Lạc Thiên bị Lạc Bắc Minh đưa đến nhà thờ tổ.
“Quỳ trước liệt tổ liệt tông tự kiểm điểm bản thân đi!”, Lạc Bắc Minh quay lưng về phía Lạc Thiên, lạnh lùng nói.
“Cháu không làm sai điều gì, tại sao phải kiểm điểm?”, Lạc Thiên phẫn nộ nói.
“Cháu còn dám cãi?”, Lạc Bắc Minh tức đến nỗi toàn thân run rẩy, giơ tay định đánh cô ta, nhưng hình như nhớ ra gì đó, lại hạ tay xuống.
Ông ta phất tay, lạnh lùng nói: “Cháu hãy quỳ ở đây suy nghĩ cho kĩ đi, lát nữa ông sẽ sắp xếp cho cháu đến Nam Phái, hôm nay cháu sẽ về cùng Tư Đồ Kính”.
“Không thể nào! Cháu quyết không đi!”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT