Trong vườn trà, Lâm Côn Luân hiếm khi được thanh tĩnh uống trà nghe hát.
Thời gian này ông ta bận tối tăm mặt mũi, chuyện của Lâm Anh Hùng cũng khiến ông ta bị gia tộc mắng cho một trận té tát.
Nhưng dù sao mọi chuyện cũng đã qua.
Đúng lúc này, một thuộc hạ chạy tới, ghé vào tai ông ta nói nhỏ mấy câu.
Lâm Côn Luân sáng mắt lên, lớn tiếng nói: “Mau mở ra cho tôi xem”.
Gã thuộc hạ lập tức mở máy tính bảng ra.
“Sao vậy các chủ?”.
Người ở bên cạnh không nhịn được hỏi, Lâm Diệp ở phía bên kia cũng ghé lại nhìn.
Lâm Côn Luân không nói gì.
Màn hình máy tính bảng nhanh chóng xuất hiện giao diện livestream.
Chính là cảnh tượng ở phòng bao Dạ Lang.
Toàn bộ phòng bao đều hiện rõ trước mắt mọi người.
Hơn nữa góc quay rất xảo quyệt, nhìn từ góc độ này thì người livestream chính là người của nhà họ Thái ở Bồ Thành.
Cũng tức là người mà bố cô gái đanh đá kia – Thái Chính Thuần dẫn tới.
“Không có việc ác nào mà thần y Lâm không làm, kể cả giết người phóng hỏa cậu ta cũng từng làm!”.
“Các người nghĩ Dương Hoa nổi lên nhờ cái gì nào? Đơn thuần là nhờ vào phương thuốc sao? Các người nhầm rồi! Cậu ta dựa vào mạng người! Dựa vào máu tươi!”.
“Các người tưởng phương thuốc trong tay cậu ta là do cậu ta tự nghĩ ra sao? Các người nhầm rồi! Đó đều là những phương thuốc do cậu ta dùng thủ đoạn bỉ ổi cướp từ trong tay người khác!”.
“Các người tưởng rằng thần y Lâm thực sự có thể cải tử hồi sinh chỉ bằng mấy châm sao? Thế thì các người nhầm to rồi! Những người đó đều là diễn viên do Dương Hoa sắp xếp! Ngay từ đầu đây đã là một vụ lừa đảo!”.
“Thần y Lâm đã lừa tất cả mọi người! Cậu ta là kẻ lừa đảo lớn nhất thế kỷ này!”.
“Còn bây giờ, chúng tôi phát hiện ra bí mật của cậu ta, nên cậu ta định giết chúng tôi để diệt khẩu”.
“Thần y Lâm, cậu thật là độc ác!”.
Thái Chính Thuần khảng khái ngẩng đầu ưỡn ngực, không ngừng liệt kê những “tội trạng” của Lâm Chính.
Về cơ bản, chỉ cần là chuyện mà người hung ác tàn nhẫn có thể làm được, thì Lâm Chính đều từng “làm”.
Ngay cả bản thân anh sau khi nghe xong cũng nghi ngờ liệu mình có thực sự từng làm những chuyện táng tận lương tâm như vậy hay không…
Người nhà họ Lâm thấy thế đều vô cùng kinh ngạc.
“Thú vị đấy”.
Lâm Côn Luân ngồi trước máy tính, uống một ngụm trà rồi nheo mắt nói.
“Người này là ai? Ông ta đang làm gì vậy? Chỉ dựa vào những lời nói một phía của ông ta thì không thể vu oan cho thần y Lâm được”, Lâm Diệp lắc đầu nói.
“Ông ta là ai không quan trọng, quan trọng là mọi việc ông ta đang làm có lợi cho chúng ta, có lẽ chúng ta cũng có thể chơi một phen”, Lâm Côn Luân mỉm cười nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT