Nghe Lâm Chính nói, tông chủ Huyết Ma Tông vô thức nhìn về phía bên dưới nách phải của mình.

Nhưng cái nhìn này đã làm bại lộ nhược điểm của ông ta!

Khoảnh khắc ông ta nhìn lại, bỗng dưng ý thức được điều gì, ánh mắt điên cuồng dao động: “Không hay!”.

Nhưng lúc này đã muộn!

Ngay khi ông ta nhìn sang, một cây châm bạc của Lâm Chính đã phóng tới, đâm vào tử huyệt của ông ta một cách chuẩn xác.

Tông chủ Huyết Ma Tông liên tục lùi về sau hai bước, sau đó là lảo đảo quỳ xuống đất, chỉ tay vào Lâm Chính, toàn thân run rẩy kịch liệt.

“Cậu… Cậu thật giảo hoạt, cậu hoàn toàn không tìm thấy tử huyệt của tôi… Cậu cố ý bẫy tôi để tìm vị trí của tử huyệt!”, tông chủ Huyết Ma Tông đầy phẫn nộ.

“Đúng, tôi không tìm được! Nhưng tôi biết khi ông nghe tôi nhắc đến hai chữ tử huyệt, phản ứng đầu tiên sẽ là kiểm tra tử huyệt của mình để xem tử huyệt của mình có bị châm đâm vào hay không. Đây là phản ứng bản năng của con người, giống như khi hai mẹ con bị tai nạn, mẹ sẽ nhìn sang con mình ngay lập tức. Dù ông là tông chủ Huyết Ma Tông, nhưng rốt cuộc ông cũng chỉ là con người mà thôi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

Đây là một loại hành động trong tiềm thức, bất cứ ai cũng không thể tránh khỏi.

Lâm Chính đâu thể dễ dàng tìm được tử huyệt của tông chủ Huyết Ma Tông, anh chỉ có thể chờ tông chủ Huyết Ma Tông nói cho mình đáp án! Do đó, Lâm Chính đã cố tình nói như vậy để tông chủ Huyết Ma Tông kiểm tra tử huyệt của mình. Lâm Chính tin rằng, ánh mắt đầu tiên của ông ta sẽ nhìn về phía tử huyệt.

Mọi thứ quả nhiên giống như dự liệu của Lâm Chính.

“Sao cậu biết Huyết Ma Huyền Thể có nhược điểm là tử huyệt?”, tông chủ Huyết Ma Tông quát khẽ: “Theo lý mà nói, cậu không thể nào biết được! Rốt cuộc làm sao cậu biết được? Mau nói!”.

Lâm Chính không nói, chỉ là ánh mắt hướng về phía đại điện đổ nát, nhìn tới một thùng gỗ sứt mẻ.

Tông chủ Huyết Ma Tông ngơ ngác.

“Lúc nãy tôi kiểm tra mạch đập của lão tiền bối, ông ấy dùng sức lực cuối cùng nói cho tôi biết. Ông ấy và Huyết Ma Tông đấu với nhau mấy chục năm, chẳng lẽ lại không biết Huyết Ma Huyền Thể?”, Lâm Chính nói.

Tông chủ Huyết Ma Tông run rẩy nhấc cánh tay lên, chỉ vào Lâm Chính, tràn đầy khó tin.

Phụt!

Chốc lát sau, ông ta nôn ra máu.

Sau đó trong mũi, mắt, tai cũng chảy máu.

Tử huyệt bị đâm, Huyết Ma Huyền Thể của ông ta đã bị phá, máu chảy trong cơ thể sôi trào hỗn loạn, lục phủ ngũ tạng bị phá hủy.

Ông ta không ngờ ông lão chỉ còn hấp hối, không còn ra hình người trong thùng gỗ đó lại trở thành điều mấu chốt để giết chết ông ta…

Trong lòng tông chủ Huyết Ma Tông dâng lên oán hận ngút trời, chỉ muốn xé xác ông lão đó ra.

Nhưng… mọi chuyện đã không còn kịp nữa!

Ông ta không còn cơ hội nữa rồi!

Ông ta đã thua rồi!

“Chết tiệt! Thần y Lâm! Dù tôi có chết cũng phải kéo cậu chết cùng!”.

Tông chủ Huyết Ma Tông biết mình không sống được nữa, gào lên một tiếng, đột nhiên lao vọt tới.

Lâm Chính biến sắc, lập tức nhảy vọt lên, lao ra khỏi Huyết Ma Tông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play