Những khách sạn kiểu này chỗ nào cũng có camera, nếu anh vào cùng thì chắc chắn sẽ bị đối phương phát giác ra trước.

“Chủ tịch Lâm, bình thường chị Tri Thù không bảo em đưa người đến, bọn họ sẽ bảo người giao nhận với em…”, Trịnh Bảo Nguyệt tỏ vẻ khó xử đáp.

“Vậy thì phải xem bản thân cô rồi”, Lâm Chính lạnh lùng nói, hoàn toàn không cho phép cô ta từ chối.

Trịnh Bảo Nguyệt cắn răng, chỉ đành dẫn theo Khương Mạn Vân tiến vào khách sạn.

Khương Mạn Vân không chút sợ hãi, cô ta tin chắc Lâm Chính sẽ bảo vệ được mình.

Hai người vào khách sạn.

Lâm Chính dùng châm bạc dịch dung một chút, rồi cũng vào theo.

“Xin hỏi hai cô cần dịch vụ gì ạ?”.

Một cô gái trước quầy lễ tân mỉm cười hỏi.

“Chào cô, tôi tìm anh Báo!”, Trịnh Bảo Nguyệt nặn ra một nụ cười đáp.

“Anh Báo?”.

Cô gái lễ tân sửng sốt, sau đó cũng nở một nụ cười chuyên nghiệp: “Xin hỏi cô là…”

“Tôi là bạn anh Báo, cô cứ nói với anh ta là A Nguyệt đến tìm”.

“Được, xin cô chờ một lát”.

Lễ tân gọi điện thoại.

Một lát sau, cô ta mỉm cười nói: “Anh Báo đang chờ hai cô ở phòng nghỉ bên phải, mời hai cô tự qua đó”.

“Được”.

Trịnh Bảo Nguyệt gật đầu, dẫn theo Khương Mạn Vân dè dặt đi tới.

Xung quanh phòng nghỉ không có người, dù sao phòng của khách sạn cũng đều ở tầng hai, tầng một chỉ là nơi ăn cơm, bây giờ không phải là giờ cơm nên đương nhiên rất ít người.

Trịnh Bảo Nguyệt và Khương Mạn Vân đi đến trước cửa phòng nghỉ, hai cô gái lặng lẽ nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng Lâm Chính đâu, lập tức trở nên lo lắng.

“Chủ tịch Lâm đâu rồi?”.

“Tôi không biết, vừa nãy còn đi theo đằng sau mà…”

“Làm sao bây giờ?”.

Trịnh Bảo Nguyệt thấp thỏm bất an.

Đúng lúc này.

Cạch!

Cửa đột ngột mở ra, sau đó một bàn tay to lớn kéo Trịnh Bảo Nguyệt vào phòng…

“A!”.

Trịnh Bảo Nguyệt hét lên.

Khương Mạn Vân sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng cũng bị một bàn tay to lớn kéo vào.

Hai người còn chưa đứng vững đã bị hai con dao găm sắc bén dí vào cổ.

Bọn họ lập tức đứng im không dám động đậy, chỉ mở to mắt đánh giá phòng nghỉ.

Phát hiện trong phòng nghỉ khói bay vấn vít, bốn năm người đàn ông mặc áo ba lỗ màu đen đang ngồi trong đó.

Bọn họ nhìn chằm chằm hai cô gái xinh đẹp nõn nà này, ánh mắt ai nấy đều tỏ vẻ thèm muốn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play