Cốc chủ Hồng Nhan Cốc lại vung tay, cơ thể quái nhân giống như được một luồng khí nhấc bổng, cả người bay lên.

“Khốn kiếp!”.

Quái nhân hét lên, cố gắng giãy giụa, nhưng lúc này ông ta không thể khống chế bản thân được nữa.

Rắc!

Lúc này, dòng khí bao bọc lấy quái nhân đột nhiên bùng lên, đánh gãy hai tay hai chân ông ta. Hai tay hai chân quái nhân cong thành một góc cực kỳ bất thường, xương khớp hai cánh tay lộ cả ra ngoài.

“A!”.

Tiếng la hét thảm thiết vang lên.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc chậm rãi đi tới, đứng trước mặt quái nhân.

“Sư huynh, ông lại thua rồi!”.

Lúc này quái nhân đã là cá trên thớt, mặc cho cốc chủ Hồng Nhan Cốc chém giết.

Hai tay hai chân ông ta bị gãy, không thể chạy vào cấm địa.

Quái nhân biết hôm nay là ngày chết của ông ta, nhưng dù là vậy, ông ta cũng sẽ không nhận thua.

“Con khốn! Đê tiện! Bà tàn ác vô độ như vậy, bà và Hồng Nhan Cốc của bà nhất định sẽ gặp báo ứng! Bà nhất định sẽ chết còn thảm hơn tôi! Nhất định như vậy!”, quái nhân gào lên mắng chửi.

Ông ta thậm chí còn nhổ nước bọt lẫn máu về phía cốc chủ Hồng Nhan Cốc.

Nhưng nước bọt bị dòng khí của cốc chủ Hồng Nhan Cốc chặn lại.

Vẻ mặt bà ta bình tĩnh, không thẹn không giận, giống như một vũng nước đọng, không có gợn sóng. Dù quái nhân có nóng nảy thế nào, bà ta vẫn chỉ có vẻ mặt đó.

“Sư huynh! Ông hoàn toàn không hiểu về thiên đạo! Hoàn toàn không hiểu thần tiên! Ông chỉ là một người phàm! Nực cười là ông còn vọng tưởng cưới tôi! Người như ông chẳng khác gì sâu kiến dưới mặt đất!”.

Nói xong, bà ta nhấc tay, một dòng khí tàn bạo dao động trong lòng bàn tay.

Tựa như vô số lưỡi dao xoay vòng trong lòng bàn tay bà ta, bất cứ thứ gì chạm vào dòng khí đó cũng sẽ bị xé nát!

“Bây giờ tôi sẽ cho ông chết một cách vẻ vang nhất!”.

Bà ta đưa tay, tiến gần đến đầu quái nhân từng chút một.

Đây là chuẩn bị xé nát đầu ông ta.

Quái nhân trợn to mắt, dừng thở, ngây ngốc nhìn cảnh tượng đó.

“Bỏ đi!”.

Ông ta nhắm mắt, không nhìn nữa, giống như chuẩn bị từ bỏ.

Nhưng cũng phải thôi.

Bây giờ có phản kháng thêm nữa thì có tác dụng gì?

Chi bằng chết đi như vậy còn hơn là sống một cách đau khổ.

Đệ tử Hồng Nhan Cốc ở xung quanh nhìn mà xúc động.

Nhất là Thánh Nữ, trong mắt tràn ngập sự thành kính và cuồng nhiệt.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc giết chết quái nhân một cách nhẹ nhàng như vậy chẳng phải chứng tỏ bà ta vô cùng mạnh hay sao?

“Trên đời này còn ai có thể đối kháng với sư phụ?”, Thánh Nữ lẩm bẩm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play