“Người nói chuyện điện thoại với Tô Dư là ai?”, Lâm Chính liền hỏi.
Tô Thái lắc đầu: “Lâm Chính, tôi nói rồi, đừng xen vào chuyện này nữa. Như vậy sẽ tốt cho cậu. Tô Dư là nghệ sĩ của công ty Dương Hoa, có Dương Hoa làm chỗ dựa, không phải là người mà người thường có thể động vào. Vậy thì người có thể động vào con bé chắc chắn không phải là người tầm thường, ít nhất sẽ là người mà chúng ta không thể đối phó được. Lâm Chính, cậu mau về đi. Chuyện của Tô Dư hãy coi như là chuyện ngoài ý muốn”.
Vừa nói Tô Thái vừa quay mặt đi, lau vội nước mắt.
Lâm Chính im lặng. Mười đầu ngón tay ghim chặt, anh nghiến răng.
“Tôi biết rồi”, Lâm Chính hít một hơi thật sâu.
Tô Thái không nói gì nữa, chỉ đưa Lưu Mãn San về.
Lâm Chính ngồi xuống chiếc ghế ngay bên cạnh, lấy ra một hộp thuốc, châm một điếu. Khuôn mặt anh tối sầm.
“Chủ tịch Lâm!”, lúc này, Khang Gia Hào vội vàng đi tới. Lâm Chính ngẩng đầu.
“Cậu xem báo ngày hôm nay đi ạ” Khang Gia Hào trầm giọng.
Lâm Chính lấy điện thoại ra, đọc tin ngày hôm nay. Một dòng chữ kinh người giật tít báo đập ngay vào mắt.
“Tô Dư – ngôi sao hot nhất hiện nay nợ hợp đồng lên tới hàng trăm tỷ tệ, cùng đường đã cắt cổ tay tự tử…”
Chưa nói tới nội dung bài tin mà chỉ riêng những lời bình luận thôi cũng đủ khủng khiếp rồi.
“Cái gì? Tô Dư nợ hàng trăm tỷ tệ sao? Là giả phải không?”
“Chắc chắn tin này là giả rồi! Cô Tô Dư đang yên đang lành sao lại nợ từng đó tiền được chứ?”
“Cô ấy đã làm gì mà để nợ nhiều tiền như thế nhỉ?”
“Giờ tin đồn thì cứ mặc kệ thế hả?”
“Đừng vội, đợi thêm tin xem”.
“Hôm qua còn thấy cô ấy trên một chương trình nghệ thuật cơ mà. Sao hôm nay lại chết rồi?”
“Đáng sợ quá”.
Cộng đồng mạng cảm thấy không thể chấp nhận được. Thế nhưng tin tức mới nhất đã khiến cho đám hóng hớt cảm thấy đồng tình hơn cả: “Chắc mọi người không biết, có thể là cô Tô Dư nợ nhà họ Thẩm cả trăm tỉ tệ đấy! Hơn nữa phải trả trong vòng một tháng. Mà theo như hợp đồng thì từ nay về sau cô Tô Dư sẽ là người của nhà họ Thẩm. Nhà họ Thẩm muốn thế nào thì cô ấy phải như thế, sao dám phản kháng”.
“Thật à?”
“Không lừa chúng tôi đấy chứ?”
“Sao tôi lại lừa mọi người! Nếu không tin thì báo đài cũng sắp ra tin đến nơi rồi đấy”.
“Là như vậy thật sao?”
Có nhiều người vẫn tỏ ra nghi ngờ. Thế nhưng báo mạng cũng nhanh chóng đưa tin khiến cho tất cả phải thất kinh…
Nói là tin tức nhưng trên thực tế lại chỉ là một dòng tin zalo. Người đăng tin không phải ai khác, chính là nhà họ Thẩm. Bọn họ đã gửi cả hình ảnh hợp đồng lúc trước Tô Dư đã ký lên mạng. Thế nhưng hình ảnh này đã được xử lý.
Lâm Chính mở ra xem thì phát hiện ra tất cả là âm ưu của nhà họ Thẩm.
Từ lúc Thẩm Ngọc Minh mời Tô Dư dùng bữa thì tất cả đã được bọn họ sắp đặt sẵn. Chỉ đợi Tô Dư vào tròng mà thôi. Tô Dư tưởng rằng Thẩm Ngọc Minh có ý đồ với mình nhưng thực tế anh ta có ý đồ với những thứ phía sau cô ta nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT