Bước chân… không tiến được thêm bước nào nữa…

Sáng sớm ngày hôm sau.

Ở văn phòng Dương Hoa.

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa gấp rút vang lên.

Lâm Chính bừng tỉnh từ trong giấc mộng, lên tiếng: “Vào đi”.

Khang Gia Hào toát mồ hôi đầy đầu chạy vào.

Sắc mặt ông ta tái mét, nhìn điện thoại Lâm Chính đã hết pin đặt trên bàn, sau đó lại nhìn sang Lâm Chính, ông ta há miệng nhưng lại run rẩy không dám lên tiếng.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”, Lâm Chính nhíu mày hỏi.

Khang Gia Hào không nói gì, chỉ run rẩy đưa điện thoại của mình cho Lâm Chính.

Vẻ mặt Lâm Chính âm trầm, cầm lấy điện thoại xem, đầu óc ầm một tiếng trở nên trống rỗng.

“Trang nhất hôm nay! Sáng sớm hôm nay, ngôi sao mới nổi Tô Dư đã cắt cổ tay tự sát tại nhà riêng…”.

“Tô Dư? Chết rồi?”.

Lâm Chính gian nan ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm ông ta, hỏi.

Lâm Chính điên rồi. Anh gần như lao ra cửa, lái xe về phía khu ở của Tô Dư.

Lúc này khu vực này đã chật kín người, cảnh sát cũng đã giăng dây, một lượng lớn phóng viên lao tới. Họ điên cuồng chụp ảnh để đăng lên báo.

“Này! Anh làm gì vậy, anh không được vào bên trong!”

Một người nhìn thấy Lâm Chính lao vào thì lập tức chặn anh lại. Thế nhưng Lâm Chính chẳng buồn quan tâm, chỉ kéo phăng sợi dây và lao vào trong.

“Mau chặn anh ta lại”, một người cảnh sát kêu lên. Cảnh sát lập tức bao vây.

“Đó là người nhà của nạn nhân, mong anh bỏ qua cho”, Khang Gia Hào lập tức có mặt và giải thích.

Lâm Chính xông vào, cảm tưởng như anh chạy mỗi bước là một tầng lâu, anh cứ thế lao lên từ thang bộ và tới nhà Tô Dư.

Lúc này, cảnh sát đã giăng dây khắp lối đi. Một lượng lớn cảnh sát có mặt ở bên ngoài. Ngoài ra còn có đội ngũ các bác sĩ cũng đang tiến hành cấp cứu.

Lưu Mãn San gào lên. Tô Thái ngồi thẫn thờ, ông ta hút thuốc liên tục. Khuôn mặt như già đi cả chục tuổi, mặt ông ta đỏ bừng bừng, nước mắt cứ thế rơi ra, không ngăn lại được.

“Tất cả biến ra!”, Lâm Chính lao vào và gầm lên. Những nhân viên y tế đang làm nhiệm vụ cấp cứu giật bắn người.

“Cậu là ai? Làm loạn cái gì ở đây vậy? Ra ngoài”, có một vị bác sĩ hét lên.

Lâm Chính mặc kệ, anh nhìn chăm chăm Tô Dư. Trông cô ta rất đẹp, trang điểm nhẹ nhàng nhưng mặt lúc này đã trắng bệch. Cổ tay phải là một vết thương trông vô cùng khủng khiếp, trong bồn tắm toàn là máu. Cô ta đã tắt thở.

Đây là hiện trường của một vụ tự sát. Lâm Chính không dám chần chờ, lập tức lấy châm bạc ra định kiểm tra cho Tô Dư.

Hai người bác sĩ thấy vậy lập tức ngăn lại: “Anh đừng có làm loạn”

“Phiền anh lập tức ra ngoài”, đám đông đanh mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play