Còn một phương diện nữa, món nợ nên tính vẫn phải tính.

“Vậy thì tốt”, Tô Nhu thở phào.

Lốp bốp, lốp bốp…

Lúc này, loạt tiếng pháo dày đặc mà giục giã vang lên.

Nhà họ Trương trở nên vô cùng náo nhiệt.

Tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay vang lên tứ phía.

Ông cụ nhà họ Trương chính thức đi vào đại sảnh.

Mọi người vội vàng tiến lên gửi lời chúc phúc đến ông cụ Trương.

Ông cụ tươi cười, liên tục gật đầu nói: “Hay! Hay! Được! Ha ha…”.

Tất cả mọi người đều tràn đầy vui vẻ, hạnh phúc.

“Thằng tư”, lúc này ông cụ Trương lên tiếng gọi.

Người con thứ tư của ông ta tiến lên.

“Bố ạ”.

“Mẹ con đâu?”.

“Mẹ đang ở trong phòng”.

“Ồ? Vậy thì không quan tâm đến bà ấy nữa, chúng ta mở tiệc thôi, đừng để khách khứa đợi lâu”.

“Ây, vâng ạ”.

Trương Côn đáp, sau đó chạy xuống bắt đầu lo liệu công chuyện.

Bữa tiệc bắt đầu, mọi người cùng nhau ăn uống, tiếng pháo nổ vẫn không ngừng, các loại lễ tiết lần lượt dâng lên.

“Thưa bố, chúc bố vạn thế an khang, khổ tận cam lai, đời đời bình an. Đây là linh chi nghìn năm của con đặt mua cho bố, mỗi lần bố lấy một ít nấu ăn, bảo đảm bố sống lâu trăm tuổi, khỏe mạnh tráng kiện!”. Lúc này, Trương Tường, con trai thứ ba của ông cụ, tiến lên dâng quà, mỉm cười nói.

“Linh chi nghìn năm?”.

“Tôi chỉ mới nghe tới linh chi trăm năm, linh chi nghìn năm này… chậc chậc chậc… quá ghê gớm, quá ghê gớm!”.

“Anh ba đúng là có lòng hiếu thảo!”.

Khách khứa xôn xao, vô cùng tán thưởng Trương Tường.

Ông cụ cười ha hả, vẫy tay: “Được được, thằng ba, tới uống ly rượu nào!”.

“Cảm ơn bố!”.

Trương Tường cung kính tiến tới, uống hết rượu mà ông cụ rót cho.

Người được uống rượu của ông cụ đồng nghĩa được ông cụ tán thưởng, cả tỉnh Quảng Liễu chẳng có mấy ai uống được rượu này, dù là người nhà họ Trương.

Trương Tường cười thật tươi, hài lòng lui xuống. Người bên phía ông ta ai nấy đều giơ ngón cái, vô cùng vui vẻ.

Người con thứ hai Trương Hoa Ca thấy vậy, sắc mặt sa sầm, vội tiến lên nói: “Thưa bố, đây là trà Long Tỉnh trăm năm đặc biệt, nghe nói một lạng này được chắt lọc kỹ càng từ một nghìn cân trà Long Tỉnh, tốn mấy chục năm mới có được từng đó. Con trai cầu được nó từ vua trà, chỉ để dâng tặng bố nếm thử”.

Ông ta dứt lời, mọi người ở đây đều biến sắc.

“Vua trà?”.

“Đó là chuyên gia phẩm trà quyền lực nhất trong nước đấy!”.

“Trà trong tay ông ta chuyên cung cấp cho Yên Kinh, người bình thường không thể nào cầu được”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play