“Anh muốn thế nào?”.

Lâm Chính ngẩng đầu lên, bình thản nhìn Nạp Lan Thiên.

“Thần y Lâm, chẳng phải tôi vừa nói rồi sao? Trả Thiên Kiêu Lệnh cho tôi, thì chuyện này sẽ được giải quyết”, Nạp Lan Thiên cười đáp.

“Thiên Kiêu Lệnh của anh? Sao nào? Anh còn muốn làm thiên kiêu sao?”.

“Thiên kiêu tượng trưng cho thân phận, là cơ sở để sở hữu vô số tiền của và quyền lực. Nếu tôi là thiên kiêu thì cho dù là người của Cô Phong cũng sẽ coi trọng tôi, sao tôi có thể không muốn chứ? Anh có biết làm mất Thiên Kiêu Lệnh, thời gian này tôi sống thế nào không?”, ánh mắt Nạp Lan Thiên lóe lên tia dữ tợn, rõ ràng là anh ta rất căm hận Lâm Chính, nhưng vẫn cố nhịn, anh ta giấu sự thù hận này xuống tận đáy lòng.

Anh ta muốn lấy lại tất cả những gì đã mất.

“Tôi trả anh!”.

Lâm Chính gật đầu, cũng không từ chối, đưa cho Nạp Lan Thiên Thiên Kiêu Lệnh đã cướp được từ tay anh ta.

Nạp Lan Thiên vội giật lấy, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm tấm Thiên Kiêu Lệnh đại diện cho thiên kiêu hạng 10 kia.

“Tôi lại là thiên kiêu rồi! Tôi lại là thiên kiêu rồi! Ha ha ha…”

Nạp Lan Thiên cười lớn.

Cuối cùng cũng lấy được thứ mà anh ta ngày nhớ đêm mong.

Nhưng Lâm Chính lại lên tiếng.

“Chỉ một tấm Thiên Kiêu Lệnh hạng 10 thôi mà đã khiến anh vui như vậy sao? Đúng là vô vị!”, Lâm Chính lắc đầu, rồi lại lấy một tấm lệnh bài ra, cầm ở trong tay: “Có biết đây là gì không?”.

Nạp Lan Thiên sửng sốt, nhìn tấm lệnh bài kia, một lát sau mới nói: “Đây là… Thiên Kiêu Lệnh hạng 8?”.

“Đúng! Thiên Kiêu Lệnh hạng 8 của Độc Hoàng Tiêu Khải Phong!”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Tiêu Khải Phong?”, Nạp Lan Thiên nín thở, hình như bỗng nhớ ra gì đó, kinh ngạc kêu lên: “Lẽ nào lời đồn là thật? Anh… anh đã giết Tiêu Khải Phong thật sao?”.

“Thiên Kiêu Lệnh hạng 8 đang ở đây, lẽ nào lại là giả?”, Lâm Chính đáp.

Nạp Lan Thiên có chút hoảng hồn.

Thần y Lâm này quả nhiên không đơn giản.

“Thần y Lâm muốn nói gì vậy?” Nạp Lan Thiên hoàn hồn lại, khàn giọng nói.

“Anh có muốn trở thành song lệnh thiên kiêu không?”, Lâm Chính bỗng ghé lại gần nói.

Anh vừa dứt lời, nhịp tim và hơi thở của Nạp Lan Thiên như muốn ngừng lại.

“Song… song lệnh thiên kiêu?”.

“Sao nào? Có muốn không? Nếu anh đồng ý, thì tấm Thiên Kiêu Lệnh này cũng là của anh, anh sẽ sở hữu Thiên Kiêu Lệnh hạng 8 và hạng 10. Đây là hai Thiên Kiêu Lệnh tốp mười đấy! Nạp Lan Thiên, điều này có nghĩa là gì, tôi nghĩ chắc anh biết rõ nhỉ? Đến lúc đó cả Hoa Quốc sẽ không ai dám coi thường anh, không ai dám đối đầu với anh. Hai Thiên Kiêu Lệnh này có thể uy hiếp tất cả mọi thứ”, Lâm Chính tiếp tục nói.

Ba hồn bảy vía Nạp Lan Thiên cũng sắp bay đi mất.

Viễn cảnh đó anh ta gần như không dám nghĩ đến.

Thiên Kiêu Lệnh! Đó là thứ đại diện cho quyền uy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play