Một số người muốn lấy lòng Công Tôn Đại Hoàng, vội vàng chạy tới đỡ lấy ông ta.
Công Tôn Đại Hoàng thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch. .
||||| Truyện đề cử:
Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
Thấy mọi người xung quanh quan tâm mình như vậy, tròng mắt Công Tôn Đại Hoàng đảo một vòng, vội túm lấy một người bên cạnh, trầm giọng nói: “Tôi bị tiểu nhân hãm hại! Mọi người giúp tôi với!”.
“Tiểu nhân hãm hại?”.
Bọn họ ngạc nhiên.
“Lữ Lộng Triều phản bội Cổ Phái, hạ độc hại tôi, tôi giết Lữ Lộng Triều nhưng không ngờ ông ta còn có đồng bọn. Tuy đám đồng bọn kia thực lực không mạnh, nhưng tôi trúng độc rất nặng, không thể chiến đấu được. Nếu mọi người có thể chặn được kẻ thù phía sau giúp tôi, sau này Công Tôn Đại Hoàng nhất định sẽ hậu tạ”.
“Cái gì? Có chuyện như vậy sao?”.
“Lữ Lộng Triều? Loại ăn táo rào cây sung! Thật là khốn nạn!”.
“Ông đừng lo, chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ ông chu toàn”.
Ai nấy tỏ vẻ tức giận, nhao nhao vỗ ngực nói.
“Tốt quá! Tôi xin phép đi trước, gọi các cường giả của Cổ Phái đến bao vây tiêu diệt kẻ phản bội. Làm phiền quý vị tranh thủ thời gian cho tôi!”.
Công Tôn Đại Hoàng kêu lên, rồi chui vào chiếc xe bên cạnh, nổ máy phóng đi.
Những người này xếp thành một hàng, nhìn chằm chằm vào hồ Ám Long.
Chỉ thấy một bóng dáng lao ra, xuất hiện trước hồ…
Người này tóc trắng mắt đỏ, da thịt toàn thân có những đường vân đen sì, thoạt nhìn vô cùng tà mị kinh khủng.
Ai nấy cả kinh.
Đây là ai vậy?
Lẽ nào chính là kẻ phản bội mà Công Tôn Đại Hoàng nói sao?
Khác hẳn với suy nghĩ của bọn họ.
Người này vừa nhìn đã biết là không dễ chọc vào…
“Công Tôn Đại Hoàng, ông chạy được sao?”.
Chỉ nghe thấy người đàn ông tóc trắng kia bình thản lên tiếng, đang định đuổi theo thì bị mấy người chặn lại.
“Đừng hòng làm hại ông Công Tôn!”.
“Tặc nhân to gan, dám làm hại ông Công Tôn sao?”.
“Chán sống rồi chắc?”.
Tiếng quát tháo vang lên, mấy người dàn thế trận, dáng vẻ định bao vây người này.
Kiểu gì cũng có người tình nguyện mạo hiểm để lấy lòng Cổ Phái.
Người đàn ông tóc trắng liếc mắt nhìn mấy người này, bỗng nhíu mày: “Các anh không phải là người của Cổ Phái đúng không? Tại sao lại ngăn cản tôi?”.
“Hừ, cậu không cần quan tâm chúng tôi là ai! Cậu liên thủ với Lữ Lộng Triều bày mưu hãm hại ông Công Tôn, chúng tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được. Nghe đây, tốt nhất cậu hãy ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, nếu không đừng trách chúng tôi không nể mặt”, người dẫn đầu quát lớn.
“Được, vậy hãy cho tôi xem các anh không nể mặt như thế nào đi”.
Người đàn ông tóc trắng bình thản nói, rồi xông thẳng tới.
“Chán sống à?”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT