“Ha ha, tôi trúng độc, chẳng lẽ anh lại không trúng? Lúc này ai rút lui thì sẽ thất bại, phải xem tôi và anh ai chống đỡ được lâu hơn”, Tiêu Khải Phong cười nhạt.

“Độc của anh? Không đáng nhắc tới!”.

“Khoác lác! Tôi không tin!”.

Tiêu Khải Phong rít lên, lại xông về phía Lâm Chính.

Lần này Lâm Chính không tiếp xúc ở khoảng cách gần với anh ta nữa, mà là rút châm bạc, đâm lên người vài cái, sau đó phóng về phía Tiêu Khải Phong.

Vù vù!

Hai ánh sáng bạc lóe lên.

Tiêu Khải Phong vội vàng tránh đi. Nhưng vừa tránh được hai châm này thì ngực lại trúng hai châm khác.

Hóa ra hai châm trước chỉ là tung hỏa mù, sát chiêu là hai cây châm bạc theo sau.

Châm bạc vào cơ thể, không phá hoại chức năng bộ phận cơ thể của Tiêu Khải Phong, cũng không đâm trúng tử huyệt, nhưng chúng lại thúc đẩy độc trên người Tiêu Khải Phong lên đến cực hạn.

Phụt!

Tiêu Khải Phong lập tức phun ra ngụm máu, ngực truyền tới cơn đau xé gan xé ruột, người lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất.

Lại nhìn sang Lâm Chính, đã cắt phăng một ngón tay của mình, dùng châm bạc ép độc.

Độc tố trong cơ thể Lâm Chính thuận theo cánh tay từ ngón tay đó ồ ạt tràn ra, máu đen rơi xuống đất, sắc mặt anh dần khôi phục.

Lúc thăng lúc trầm, tình thế xoay chuyển.

Người xung quanh xem mà há hốc miệng.

“Còn đánh tiếp nữa không?’.

Lâm Chính thản nhiên nhìn Tiêu Khải Phong.

“Anh… anh thật sự có thể giải được độc của tôi?”, Tiêu Khải Phong khó mà chấp nhận được. .

||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Yêu Đương Vụng Trộm |||||

“Còn cần nhiều lời sao? Anh đã nhìn thấy cả rồi, tôi đã nói độc của anh không đáng nhắc tới”.

“Anh… Bớt nói nhiều, tôi không thua đâu!”.

Tiêu Khải Phong nghiến răng, miễn cưỡng đứng dậy lao về phía Lâm Chính.

Anh ta không biết y thuật, chỉ biết độc thuật, không thể tự giải độc cho mình giống như Lâm Chính.

Anh ta chỉ có thể chống đỡ chất độc này mà giết Lâm Chính.

“Tiêu Khải Phong, tôi đã cho anh cơ hội. Nếu anh cố chấp như vậy, tôi cũng chỉ có thể giết anh thôi!”.

Lâm Chính lộ ra vẻ hung ác, không nương tay nữa, hai tay vung lên, phóng châm bạc về phía Tiêu Khải Phong.

Mấy châm này đâm vào nhất định sẽ khiến độc tố trên người Tiêu Khải Phong hoàn toàn bùng phát.

Đến lúc đó, Tiêu Khải Phong sẽ không thể cứu vãn, chết ngay tại chỗ.

Mọi người ngây ngốc nhìn cảnh này, ai nấy đều nín thở.

Không ai ngờ y thuật của thần y Lâm lại cao siêu như vậy, ngay cả độc của Tiêu Khải Phong cũng giải được.

Thật ra bọn họ không biết, trước kia Lâm Chính không giải được độc này, thật sự là Lâm Chính bây giờ đã khác trước kia.

Anh đã diệt được thôn Dược Vương, có được tất cả bí điển độc thuật của bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play