“Điều này…Thôi được”, ông Lôi suy nghĩ nhưng sau đó đành phải gật đầu. Một tên Lâm Chính thôi mà, chắc là người kia chẳng để tâm đâu.
Mấy người Đại Ưng lập tức bước về phía Lâm Chính: “Nhóc! Đi theo chúng tôi”, Đại Ưng hừ giọng, đưa một tay ra chộp lấy Lâm Chính. Thế nhưng khi tay anh ta định chạm vào vai Lâm Chính thì…
Rắc! Một bàn tay chém xuống.
“Á!”, Đại Ưng ôm bàn tay bị gãy phát ra tiếng kêu thảm thiết. Anh ta vội lùi về sau. Những người khác cũng sợ tới mức da đầu tê dại.
“Đại Ưng”. .
Truyện Xuyên Không“Chuyện…gì vậy?”, đám người nhà họ Lôi tái mặt, không biết phải làm thế nào.
“Ai bảo các người động vào anh ta thế?”, Băng Thượng Quân thản nhiên lên tiếng.
“Băng Thượng Quân thiên kiêu…đây…là…”, ông Lôi mặt trắng như tờ giấy, run rẩy nói.
“Tôi tới tìm anh ta! Các người lại dám động vào người của tôi à?”
Băng Thượng Quân hừ giọng: “Xem ra các người không coi tôi ra gì rồi đúng không?”
Dứt lời, cả hiện trường bàng hoàng.
“Cái gì? Người này tới tìm Lâm Chính sao?”
“Sao Lâm Chính lại quen biết một nhân vật như vậy chứ?”
“Có khi nào nhầm không?”
Đám đông xôn xao. Ông Lôi thì như phát điên, vội quỳ xuống, ra sức dập đầu: “Băng Thượng Quân thiên kiêu, hiểu lầm! Tất cả là hiểu lầm thôi! Chúng tôi không biết cậu ta là bạn của cậu, mong cậu tha thứ”.
“Mỗi người chém một tay, sau đó cút ra ngoài hoặc là chém hai tay luôn. Các người chọn đi”, Băng Thượng Quân lạnh lùng lên tiếng.
“Hả?”, mấy người ông Lôi hóa đá.
“Đừng! Đừng! Tôi không muốn bị chặt tay!”, Uông Hiểu Mạn khóc toáng lên.
“Bố! Sao bố lại sợ anh ta chứ? Chúng ta đông người như vậy mà không đối phó nổi với một mình anh ta sao? Mọi người cùng xông lên. Con không tin anh ta có ba đầu sáu tay”, Lôi Bằng không thể chịu được nỗi nhục này bèn đứng ra, hô lớn.
“Câm miệng! Đồ súc sinh này”, ông Lội vội hét lên.
Thế nhưng đã không còn kịp nữa. Băng Thượng Quân đã rút kiếm ra …
Không được phép khiêu chiến với thiên kiêu!
Đây là điều mà ai trong giới võ đạo Hoa Quốc cũng đều hiểu cả. Đặc biệt là đối với những thiên kiêu xếp trong top 10.
Thực ra thì Băng Thượng Quân cũng điềm tĩnh lắm rồi. Trong lịch sử việc thiên kiêu tiêu diệt gia tộc là chuyện hết sức bình thường. Họ sẽ tiêu diệt cả một gia tộc nếu như nhà đó gây sự với mình.
Hơn nữa thiên kiêu đó còn không phải nhận bất kỳ sự trừng phạt nào. Bởi vì đây là giới võ đạo. Thắng làm vua thua làm giặc.
Băng Thượng Quân siết thanh kiếm, chém về phía Lôi Bằng. Tốc độ của anh ta cực nhanh khiến đám đông không kịp phản ứng.
Ông Lôi tái mặt. Ông ta cũng là người từng luyện võ, mặc dù hiện tại hơi mập nhưng phản ứng vẫn khá nhanh nhạy. Thấy Băng Thượng Quân ra tay thì ông ta nào dám do dự.
“Lên! Xông lên cho tôi!”, ông Lội muốn bảo vệ con trai nên hét lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT