“Sao trước đây chúng ta không biết cậu ta lại lợi hại như vậy nhỉ? Tên này lù khù vác lu chạy sao?”.

Các đệ tử bàn tán xôn xao.

“Trưởng lão, nếu là ông thì chắc chắn cũng có thể đỡ được số châm bạc này nhỉ?”, Tiết Phù vẻ mặt ngây thơ, không nhịn được hỏi Thương Miểu.

“Hả? Cái… cái này… chắc là được…”, toàn thân Thương Miểu run rẩy, vội lau mồ hôi trên trán, nặn ra một nụ cười rồi đáp.

Thực ra trong lòng ông ta không hề tự tin.

Vẻ mặt Vương Kiều trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.

Ông ta không nhiều lời, lại lấy châm bạc ra, ném về phía Lâm Chính.

Vèo vèo vèo…

Châm bạc như sao băng, rạch nát hư không, bay tới rất nhanh.

Lâm Chính không nhanh không chậm, cũng vung châm bạc lên đánh lại.

Keng! Keng! Keng!

Những âm thanh dày đặc vang lên.

Chỉ thấy giữa hai người xuất hiện rất nhiều tia lửa.

Đó chính là tia lửa do châm bạc va chạm với nhau gây nên.

Mọi người đứng ở hai bên đều mắt chữ A mồm chữ O.

Vương Kiều không ngừng vung cánh tay về phía Lâm Chính, không ngừng phóng châm bạc ra.

Châm bạc của hai bên va chạm gay gắt, nhưng không châm nào vượt khỏi được hỏa lực của đối phương để đâm trúng người phía sau.

Hai người giằng co như vậy một phút mới dừng lại.

Cũng không biết tổng cộng đã phóng ra bao nhiêu châm.

Mọi người chỉ có thể nhìn thấy mặt đất ở giữa hai người toàn là châm bạc bị gãy hoặc cong queo, hơn nữa đầu mỗi cây châm đều rất nóng, thậm chí còn bốc khói, đủ để thấy lực đạo trước đó kinh khủng đến mức nào…

“Trưởng lão Vương Kiều, thủ đoạn của ông chỉ có thế này thôi sao? Nếu vậy mà ông thách đấu trưởng lão nhà tôi thì e rằng sẽ thua rất khó coi”, Lâm Chính mỉm cười nói.

“Thú vị, thú vị lắm! Không ngờ trưởng lão Thương Miểu có thể dạy dỗ được một đệ tử thú vị như cậu, cũng không ngờ thực lực của trưởng lão Thương Miểu lại đáng sợ như vậy… Xem ra ngày nào đó tôi đúng là phải đến tận nơi thỉnh giáo trưởng lão Thương Miểu rồi”, ánh mắt Vương Kiều lạnh lẽo, trầm giọng nói.

“Hả? Việc này…”, Thương Miểu lập tức mặt nhăn mày nhó.

Ông ta có dạy dỗ gì Tiêu Hồng đâu!

Hơn nữa nhìn thực lực mà “Tiêu Hồng” này thể hiện… thì ông ta cũng không thể bằng được…

E là mạnh hơn ông ta không ít…

“Xem ra phi châm không làm gì được cậu! Nếu đã như vậy, thì hãy nếm thử võ thuật trong y võ đi!”.

Vương Kiều trầm giọng nói, rồi đột ngột lấy châm bạc ra, đâm vào hai tay hai chân của mình.

Châm bạc cường hóa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play