Đám đông xì xầm, lạnh lùng hừ giọng.

“Tiêu sư huynh, anh điên rồi! Anh định đấu châm thuật với Kiều sư huynh thật sao? Anh…anh có biết thực lực của anh ta thế nào không?”, Tiết Phù cuống cả lên.

“Tôi sẽ tự giải quyết”, Tiêu Hồng điềm đạm trả lời.

“Anh…!”

“Sư muội kệ cậu ta đi. Con người cậu ta mà không chịu thiệt một chút thì sẽ không biết điều đâu”.

Tiết Phù thở dài.

“Tiêu Hồng, chúng ta đấu thế nào?”, Kiều Chiến Bắc hỏi.

“Nếu đã là đấu châm thuật thì đương nhiên phải tìm một bệnh nhân để châm cứu rồi. Ừm…tôi nghe nói Nhan Khả Nhi đang bị thương nặng, ngón tay đều bị gãy cả. Chi bằng chúng ta lấy cô ấy ra thi đấu thì thế nào?”, Tiêu Hồng nói.

“Hả?”, đám đông nhìn nhau.

“Chuyện này phải mời Ngũ trưởng lão ra mặt rồi”, Kiều Chiến Bắc thản nhiên nói.

“Nếu chỉ là điều trị thông thường thì tôi cho rằng phía trên cũng sẽ không phản đối đâu”, Ngũ trưởng lão Thương Miểu do dự rồi lên tiếng.

“Cứ vậy đi! Chúng ta giờ đi thôi”, Kiều Chiến Bắc lên tiếng

“Đợi đã!”, Kiều Chiến Bắc đột nhiên hét lên.

“Kiều sư huynh còn vấn đề gì sao?”

“Nếu chỉ đơn giản phân cao thấp thì vô vị quá. Chúng ta cá cược thêm chút gì đi”, Kiều Chiến Bắc trầm giọng.

Đám đông ngạc nhiên.

“Đúng vậy! Nếu như tôi thắng thì tôi muốn Tiêu Hồng đưa Ngũ trưởng lão đích thân tới khấu đầu nhận tội với sư phụ của tôi”, Kiều Chiến Bắc nói.

“Cái gì?”, Ngũ trưởng lão và các đệ tử tỏ ra tức giận.

“Kiều sư huynh, ý của anh là gì? Anh còn bắt…trưởng lão của chúng tôi phải khấu đấu trước Nhị trưởng lão tạ tội sao?”, Phương sư tỷ tức giận, chỉ thẳng tay vào mặt anh ta và chất vấn.

“Ngũ trưởng lão không quản được đệ tử thì bản thân cũng phải chịu trách nhiệm. Đi nhận tội với sư phụ của tôi thì có gì mà không thỏa đáng?”, Kiều Chiến Bắc nói.

“Anh…”

Đám đông tức lắm. Ngũ trưởng lão cũng nổi giận, bèn đanh mặt nói: “Kiều Chiến Bắc, cậu láo quá đấy!”

“Ngũ trưởng lão, ông lo lắng đệ tử của ông không đánh lại được à? Nếu như vậy thì mời đệ tử của ông mau đi khấu đầu tạ tội trước sư phụ của tôi đi, để tránh lát nữa lại mất mặt”.

“Cậu…”, Ngũ trưởng lão tức run người.

Kiều Chiến Bắc càng nói như vậy thì ông ta lại càng không thể ép Tiêu Hồng đi nhận tội được. Nếu không thể diện của bọn họ biết đặt ở đâu?

Có vẻ Kiều Chiến Bắc đang uy hiếp với Ngũ trưởng lão Thương Miểu. Anh ta không muốn nể nang gì Thương Miểu hết.

“Kiều Chiến Bắc! Tôi đồng ý, nhưng dù tôi có đi tạ tội thì e rằng sư phụ của tôi cũng không muốn. Chuyện này không thể do tôi quyết định được”, Tiêu Hồng thản nhiên nói

“Cứ đi đi”, Ngũ trưởng lão đột nhiên lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play