“Đúng, cậu mau đi xin lỗi đi”.

“Mau đi xin lỗi đi”.

Mọi người quát lớn, ánh mắt đầy giận dữ.

Nhưng… Tiêu Hồng vẫn làm ngơ.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân hỗn loạn, sau đó là giọng nói phẫn nộ.

“Tiêu Hồng đâu?”.

Mọi người ngoảnh sang nhìn, thấy một đám nam thanh nữ tú ùa vào trong sân.

“Đây đều là người của Nhị trưởng lão”, có đệ tử nhận ra đám khách không mời mà đến này, lập tức kêu lên.

Các đệ tử xung quanh lập tức biến sắc.

Một người đàn ông bước ra khỏi đám người kia.

Người đàn ông tóc dài quá vai, khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt đầy kiêu căng ngạo mạn, lướt qua những người đang có mặt.

“Là Kiều sư huynh!”.

“Bọn họ đến rồi!”.

Sắc mặt đám người Phương sư tỷ vô cùng khó coi.

“Đây là ai vậy?”, Tiêu Hồng hỏi với vẻ khó hiểu.

“Tiêu sư huynh, sao anh lại không biết Kiều sư huynh được chứ?”, Tiết Phù ở bên cạnh vô cùng ngạc nhiên.

“Trí nhớ của tôi không tốt, có lẽ trước kia thì biết, nhưng bây giờ… thì không nhận ra nữa”, Tiêu Hồng bình thản nói.

“Còn có chuyện như vậy nữa sao?”.

Tiết Phù thấy rất khó hiểu, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích.

“Đây là đệ tử đứng đầu dưới trướng Nhị trưởng lão, tên là Kiều Chiến Bắc. Trình độ y võ của anh ta đã đạt đến cảnh giới cực cao, thậm chí có thể phân cao thấp với một số trưởng lão ở thôn Dược Vương chúng ta, có vai vế rất cao trong đám đệ tử ở thôn. Dù là ai nhìn thấy anh ta cũng phải tôn trọng gọi một tiếng sư huynh”.

“Thế à…”

“Nhưng điều khiến người ta sợ hãi không phải là thân phận, mà là thủ đoạn của anh ta. Nghe nói anh ta rất giỏi dùng độc, tất cả những ai từng đắc tội với anh ta thì đều bị trúng độc mà chết. Thậm chí trong thôn có cái chết của mấy đệ tử hình như liên quan đến anh ta, nhưng khổ nỗi không có chứng cứ, người trong thôn cũng không làm gì được anh ta. Tôi còn nghe nói… Kiều sư huynh này từng có hành vi lấy người sống để thử độc, cực kỳ tàn ác, người bình thường đều không dám chọc tới anh ta”, Tiết Phù nói, sắc mặt đã trắng bệch, trong lòng sợ hãi.

Tiêu Hồng không nói gì.

“Ai là Tiêu Hồng?”.

Kiều Chiến Bắc quét mắt nhìn một lượt, lớn tiếng quát.

“Kiều sư huynh, trưởng lão nhà tôi còn đang ở đây, sao anh có thể vô lễ như vậy được?”, một đệ tử không nhịn được nói.

Kiều Chiến Bắc đến nơi, không chào hỏi gì, đương nhiên các đệ tử đều rất tức giận. .

||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||

Nhưng ngay sau đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play