“Giết!”.

Tiếng la hét cấp bách vang lên, mấy bóng người đó đồng loạt nhảy vọt về phía Lạc Thiên. Một trong số họ rút dao găm, nhắm thẳng về phía tim Lạc Thiên.

“A!”.

Lạc Thiên kêu lên kinh hãi, nguy hiểm đột ngột ập tới khiến đầu óc cô ấy không kịp phản ứng.

Khoảnh khắc dao găm đâm về phía Lạc Thiên, bên cạnh đột nhiên có một cánh tay vươn ra, nắm lấy cổ tay cầm dao găm.

Dao găm dừng lại trước tim Lạc Thiên ba tấc.

“Cái gì?”, người đó kêu lên thất thanh.

Lạc Thiên sợ đến mức liên tục lùi lại.

“Giải quyết người đó trước!”.

Hai người khác quát lên, xông về phía Lâm Chính.

Lâm Chính dâng lên sát ý, đột nhiên dùng sức.

Rắc!

Cổ tay của người đó bị bóp gãy, gã la lên thảm thiết.

Nhưng gã còn chưa kịp phát ra tiếng, Lâm Chính đấm một cú vào đầu gã.

Bùm!

Đầu người đó lập tức nổ tung tại chỗ như quả dưa hấu bị bổ nát.

“A!”.

Tiếng la sợ hãi vang vọng tứ phía.

Lạc Thiên suýt chút nữa ngất đi.

Hai người còn lại cũng tái mặt, tràn đầy kinh hãi.

Người này là ai? Sao thủ đoạn lại ghê rợn như vậy?

“Giết!”.

Hai người nọ nghiến răng, rút dao đâm về phía Lâm Chính.

Nhưng Lâm Chính lại phớt lờ con dao đó, đánh thật mạnh vào mặt người còn lại.

Roạt!

Âm thanh quỷ dị vang lên.

Nửa gương mặt người đó… lại bị Lâm Chính tát bay, cổ gã bị sức mạnh to lớn làm cong vẹo, ngã xuống đất tắt thở ngay tức khắc.

“Chết đi!”.

Kẻ còn lại nhân cơ hội đâm dao găm vào mu bàn tay Lâm Chính.

Keng!

Tiếng động to rõ vang lên.

Dao găm đâm vào mu bàn tay Lâm Chính, nhưng lại không thể cắm vào trong…

“Cái gì?”.

Người đó trợn tròn mắt.

“Nói tôi nghe, các người là người của thôn Dược Vương đúng không?”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play