Anh ta tin rằng đây chắc chắn là Lâm Chính cố ý.

Mục đích là lừa mình tấn công.

Không thể mắc bẫy!

Nhưng… bên dưới lại vang lên tiếng hô, khiến anh ta không thể kéo dàì thêm nữa.

“4!”.

Nam Cung Vân Thu và tất cả mọi người hô lên.

“Cậu Phó, mau giải quyết anh ta!”.

“Còn 4 giây!”.

“Không còn nhiều thời gian nữa, cậu Phó, tới đi, để thằng nhóc đó biết sự lợi hại của cậu!”.

“Lên đi!”.

Càng lúc càng nhiều người hò hét.

Mọi người cũng sốt ruột.

Sao lâu vậy mà Phó Vô Diệp vẫn chưa ra tay?

Chẳng lẽ… anh ta thật sự không đối phó được người kia?

“3!”.

Nam Cung Vân Thu cũng hơi hoảng, nhưng vẫn cao giọng đếm ngược.

“2!”.

Không biết là ai lại đếm theo.

Tiếng đếm khiến Phó Vô Diệp không nhẫn nại được

Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Chính, siết chặt nắm đấm, quát khẽ một tiếng. Một dòng khí dâng tràn trong cơ thể, hội tụ trên nắm đấm của anh ta, đấm mạnh về phía Lâm Chính.

Ầm!

Sức mạnh ghê gớm xao động nơi đầu mũi nhọn của nắm đấm.

Loáng thoáng có thể nghe được tiếng gió vù vù, như mãnh hổ gào thét, như cự long bay lượn.

“Wow!”.

Khách khứa ở hiện trường kinh ngạc kêu lên.

Quyền này e là có thể xuyên qua núi lớn, đánh sập biển xanh!

Một quyền này chắc chắn có thể phân định thắng thua!

Không ít người đứng dậy khỏi ghế, mở to mắt nhìn đòn tấn công này.

Nam Cung Vân Thu cũng quên luôn việc đếm ngược, ngơ ngác nhìn cảnh này.

Ai cũng tin rằng chỉ cần một quyền này đánh vào người Lâm Chính thì dù anh có phòng ngự thế nào, xương và thịt cũng sẽ bị nghiền nát…

Phó Vô Diệp cũng nghĩ như vậy.

Dù sao, anh ta cũng đã dùng hết sức lực vào một quyền này.

“1!”.

Anh ta quát khẽ, tự mình đếm giây cuối cùng.

Đòn đánh cuối cùng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play